Những bài thơ chia tay tình yêu buồn nhất

November 5, 2014
Tuyển chọn những bài thơ tình buồn vì chia tay hay và cảm động nhất..
Đó là những cảm xúc nhớ thương hình bóng cũ, cảm thấy buồn bã khi bên ta không còn người ấy nữa..

Những bài thơ chia tay tình yêu buồn nhất

CHẲNG NỢ GÌ NHAU

Thơ: Tùng Trần
Nói chi em câu nợ lời xin lỗi
Có chăng là xưa nông nổi vội yêu
Chẳng trách em chỉ nghe xót xa nhiều
Vì vỡ tan những điều từng ước hẹn

Nếu kiếp này duyên tình mình không vẹn
Thì thôi đành chỉ biết hẹn kiếp sau
Cầu mong rằng năm tháng sẽ trôi mau
Để quên đi tình nào em còn nợ

Sống bên ai giữ đạo tròn phận vợ
Chuyện chúng mình cứ ngỡ giấc chiêm bao
Dù thật lòng tim anh cũng quặn đau
Em quyết đi làm sao anh níu giữ

Cảm ơn em về một thời quá khứ
Tiếng yêu đầu cùng hai chữ ấm êm
Chỉ tiếc tình tựa giấc mộng tàn đêm
Bình minh lên ta tìm về thực tại

Xin chúc em cuộc đời yên vui mãi
Nợ hết rồi ta đàn phải biệt ly.





ĐÃ VẬY RỒI ANH ĐÀNH PHẢI BUÔNG TAY

Thơ: Tùng Trần
Đã vậy rồi..anh chọn cách buông tay
Để em đi trên lối dài hoa nở
Chuyện chúng mình chỉ còn là dang dở
Hai hướng đời ta chẳng nợ gì nhau

Hình như là..tim vừa chợt nhói đau
Khi phải quên kỷ niệm nào hai đứa
Tiếng yêu đầu nụ hôn nồng chan chứa
Đã mất rồi còn đâu nữa hả em

Đã vậy rồi..anh biết nói gì thêm
Đành lặng im chôn dìm hình bóng cũ
Tuy có duyên nhưng nợ mình chưa đủ
Nên lỡ làng ấp ủ một tình yêu

Anh quay về trên lối cũ buồn thiu
Bước đơn côi trong chiều tà bóng ngã
Anh không trách em quên lời vội vã
Chỉ đợm buồn khi tình đã xa bay

Đã vậy rồi..anh đành phải buông tay.


THƠ CHIA TAY: ANH VẪN BIẾT

Thơ: Tùng Trần
Anh vẫn biết..rằng tình của đôi ta
Cũng giống như chuyến tàu đêm vội vã
Và chúng mình là hai người khách lạ
Cuối con đường phải từ tạ mà thôi

Anh vẫn biết..năm tháng sẽ dần trôi
Thời gia đi và ai rồi cũng khác
Nhưng sao khỏi phút chạnh lòng man mác
Bởi đường tình ta lạc mất yêu thương

Anh vẫn biết..em còn chút vấn vươn
Nên đôi khi giữa đêm trường thao thức
Cũng như em con tim này đau nhức
Khi chuyến tàu dần khuất khỏi đời ta

Anh vẫn biết..lòng em rất xót xa
Nhưng hãy nhớ đừng bận tâm gì cả
Xưa người dưng giờ vẫn người xa lạ
Phút ban đầu mang trả lại nha em

Anh vẫn biết..rằng đau lắm con tim
Nhưng chấp nhận chôn dìm bao mộng ước
Dẫu tình kia anh là người đến trước
Đến cuối cùng lại chậm bước hơn ai

Anh vẫn biết..em còn có tương lai
Phận trắng tay ngày mai sao dám nghĩ
Bước đi em..đừng rơi dòng ủy mị
Đã quen rồi cuộc sống chỉ mình anh.

Thơ buồn chia tay tình yêu

CHỈ CÒN TRONG KỶ NIỆM
Thơ: Tùng Trần
Hãy cho anh được ôm em lần cuối
Vì mai đây mình mỗi lối đi về
Tay ôm em mà chua xót não nề
Mình vẫn yêu nhưng câu thề lỗi hẹn

Phút biệt ly khiến lòng anh bổng nghẹn
Khi chữ tình chẳng trọn vẹn như mơ
Rồi mai đây nơi bến vắng sông chờ
Nhìn thuyền em khuất xa bờ mãi mãi

Mất em rồi cõi lòng anh ngây dại
Chia tay người đâu phải đã hết yêu
Mà tình kia ngày tháng lớn hơn nhiều
Chỉ có điều mình không quyền chọn lựa

Giấc mộng lành vỡ tan còn đâu nữa
Định số nào cho đôi lứa lìa xa
Rồi mai này em về với người ta
Biết ấm êm hay là trong quạnh quẽ

Sống bên người giữ đạo tròn em nhé
Chớ đau lòng rồi lặng lẽ xót xa
Thời gian nào cũng thắm thoát trôi qua
Em hạnh phúc chắc là anh vui lắm

Cắn đôi môi ngăn đôi dòng lệ đẫm
Gắn mỉm cười vẫn đau lắm con tim
Lạc mất nhau giờ biết nẽo đâu tìm
Có chăng là..chỉ còn trong kỷ niệm.





KẾT THÚC RỒI
Thơ: Tùng Trần
Kết thúc rồi có nghĩa chẳng còn yêu
Chung con đường nhưng hai chiều ngược lối
Là những ngày vắng câu hờn lời dỗi
Cùng những lời xin lỗi để nhau vui

Kết thúc rồi ta vẫn ổn đấy thôi
Bởi nụ cười trên đôi môi vẫn nở
Xưa vội yêu khi lần đầu gặp gỡ
Nên bây giờ mới dang dở tình tan

Kết thúc rồi đừng đổ lỗi trái ngang
Vì ta chẳng mang cho nhau hạnh phúc
Đã không tròn nghĩa mặn nồng mai trúc
Thì tiếc gì một lời chúc cho nhau

Kết thúc rồi mà tim chẳng nhói đau
Sao kỉ niệm không chôn vào quá khứ
Để mai này ta bên niềm vui mới
Chẳng thấy mình có lỗi với người sau.


DANG DỞ
Thơ: Tùng Trần
Có lẽ đây là lần gặp cuối cùng
Vì mai này ta ngìn trùng xa cách
Nín đi em..anh nào đâu hờn trách
Bởi từ giờ phải học cách quên nhau

Hãy trả hết những gì đã trót trao
Câu thủy chung ngày nào ta ước hẹn
Anh vẫn biết cuộc tình mình không vẹn
Em cũng buồn lòng nghẹn lắm phải không

Nhưng lỡ rồi còn đâu nữa mà mong
Nên chia tay mà cõi lòng rệu rã
Đường tương lai từ nay về hai ngã
Đông chưa về mà buốt giá con tim

Hãy nhớ là thật hạnh phúc ấm êm
Chuyện ngày xưa chôn dìm nơi đáy mộ
Anh không muốn bờ mi em lệ đỗ
Đêm chẳng tròn giấc ngủ bởi vì anh

Tại tình mình tựa mây khói mong manh
Vụt bay đi chẳng trở thành chồng vợ
Hãy xem ta có duyên mà không nợ
Nên mộng lòng tan vỡ kể từ đây.

TIẾC KHÔNG EM
Thơ: Tùng Trần
Tiếc không em..những tháng ngày xưa cũ
Buổi vào yêu ấp ủ giấc mơ hồng
Để bây giờ là khoảng trống mênh mông
Bởi đường yêu đã không về chung lối

Tiếc không em..khi tình trong gian dối
Ai đã buông những lời nói ngọt ngào
Để một người cứ ngỡ giấc chiêm bao
Rồi nhận ra lòng nghẹn ngào nức nở

Tiếc không em..giờ còn là dang dở
Chữ phụ phàng mang chở hết niềm vui
Theo gió mây về cuối nẽo chân trời
Cùng tất cả nụ cười ta ngày đó

Tiếc không em..những gì ta đã có
Giờ chỉ còn lại một đống tàn tro
Ai ra đi để bến vắng con đò
Vứt bỏ lại sau lưng câu hò hẹn

Tiếc không em..mà sao lòng lại nghẹn
Chẳng vẹn tròn còn tiếc nữa mà chi.





CHIA TAY NHÉ

Thơ: Tùng Trần
Hai trái tim đã không cùng nhịp thở
Thì bên nhau môi có nở nụ cười ?
Hay giả vờ chịu đựng chỉ vậy thôi
Tiếng chia tay là lời nên chọn lựa

Phút đầu tiên bây giờ còn đâu nữa
Bao lời thuơng chan chứa những ngọt ngào
Hết yêu rồi thì trả lại cho nhau
Để tuổi xuân chẳng úa màu em nhỉ

Hai huớng đi cũng không cần câu nệ
Xem chúng mình như thể chẳng hề quen
Giữa dòng đời hối hả cảnh bon chen
Ta gặp nhau trong một lần len lỏi

Chia tay nhé..con đường về hai lối
Tình nhạt nhoà..nào phải lỗi do ai
Chúc cho nhau trọn vẹn ở ngày mai
Bởi chia tay..chắc gì còn gặp lại.


LẠC MẤT YÊU THƯƠNG
Thơ: Tùng Trần
Ai khiến xui cho chúng mình gặp gỡ
Hạnh phúc này anh cứ ngỡ dài lâu
Sánh vai nhau cho đến lúc bạc đầu
Như cau xanh cùng dây trầu quấn quýt

Có ngờ đâu cuộc tình mau đoạn kết
Em đi rồi mang hết những yêu thương
Vẫn biết rằng hợp tan chuyện lẽ thường
Nhưng sao khỏi đôi mắt vươn sầu lệ

Lỡ làng rồi lời hẹn hò đoan thệ
Muốn vẹn tròn đâu dễ phải không em
Hãy nín đi kẻo lệ úa môi mềm
Đã mất rồi sao tìm đây em hỡi

Một con đường nhưng rẽ về hai lối
Mộng không thành còn biết nói gì đây
Giữ đạo tròn nên đành phải chia tay
Nhưng đôi ta chẳng ai người phụ bạc

Lệ em rơi khiến lòng anh tan nát
Chẳng nợ đời nên lạc mất yêu thương.

MỘNG TAN
Thơ: Tùng Trần
Đâu mất rồi những ngày tháng mộng mơ
Khi tình kia đã đôi bờ ngăn cách
Chẳng thật lòng nên không qua thử thách
Tan vỡ rồi hờn trách được gì đâu

Cung đàn xưa đã lạc phím tơ sầu
Yêu thật lòng sông sâu nào ngại lội
Chắc tại vì tình trao nhau quá vội
Biệt ly rồi còn biết nói làm sao

Có luyến lưu hay tiếc nuối nghẹn ngào
Thì thời gian chẳng thể nào quay lại
Có còn chăng là giọt sầu hoang dại
Cứ vô tình chảy mãi ướt mi môi

Giờ phương nào biết ai có như tôi
Trút men cay mà tơi bời xơ xác
Bởi mộng mơ đã hoang tàn đổ nát
Nên hạ vàng vẫn lác đát mưa rơi

Vẫn bước đi chung dưới một bầu trời
Nhưng đường yêu giờ chia người mỗi ngã
Xưa người dưng..giờ vẫn là kẻ lạ
Bởi ân tình đã theo gió bay xa.





CHIA TAY
Thơ: Tùng Trần
Nợ không tròn nên bước ngược lối đi
Đã chia ly biết nói gì em hỡi
Có phải chăng vì yêu nhau quá vội
Nên xa rời chẳng tiếng nói cảm ơn

Mình chia tay không một chút giận hờn
Không giọt lệ ướt sờn trên khoé mắt
Chỉ trách sao đường tình yêu bất trắc
Tuy chẳng buồn nhưng đã chắc gì vui

Mình chia tay từ đây nhé em ơi
Bước đường yêu nay người về mỗi ngã
Kỉ niệm nào xin gom về trao trả
Và cố quên với hai chữ đã từng

Chia tay rồi mình trở lại người dưng
Những giấc mơ cũng dừng thôi em ạ
Tiếng yêu thương giờ thay bằng xa lạ
Chia tay rồi tất cả trở về không.

MÌNH CHIA TAY EM NHÉ

Thơ: Tùng Trần
Bao đêm rồi giữa canh trường quạnh quẻ
Anh một mình hồn lặng lẽ suy tư
Rồi chợt buồn khoé mắt lệ tuôn rơi
Lòng miên man tơi bời tim tê tái

Cuộc tình mình bước tiếp hay dừng lại
Bởi cuộc đời anh còn mãi đeo mang
Những khó khăn vì kiếp sống cơ hàn
Yêu em nhiều lại càng không thể giữ

Cuộc sống này với bộn bề mọi thứ
Những nhọc nhằn sao nỡ để em theo
Anh trót mang với gia cảnh khó nghèo
Em cao sang đời còn nhiều lối rẽ

Mình xa nhau từ đây thôi em nhé
Tháng năm dần rồi cũng sẽ phôi phai
Xin lỗi nhiều vì anh đã buông tay
Không giữ vẹn lời hứa ngày xưa đó

Phải xa nhau lòng anh đau vò võ
Buông tay rồi anh nào có vui đâu
Hãy xem như duyên ta lỗi nhịp cầu
Nên cách chia mình hai đầu nỗi nhớ

Tại chúng ta sanh không cùng thế giới
Yêu em nhiều đành phải nói buông tay.

BUÔNG !
Thơ: Duyên Phạm
Hay là chúng mình... dừng lại ở đây thôi
Sau những trái ngang... em mệt rồi anh ạ!
Ôi hạnh phúc... với em mong manh quá
Dẫu hơn một lần... đã cố gắng chạm tay

Tình đôi ta gắn bó đã bao ngày
Trong mộng tưởng cơn gió lay thật khẽ
Làn môi ấm vòng tay anh rất nhẹ
Ru vào hồn bức tranh vẽ tình yêu

Cố dệt thêu... nhận lại đắng cay nhiều
Bóng em đổ trong ráng chiều mờ nhạt
Trái tim si cồn cào trong bỏng rát
Trước bao la... em hạt cát bồng bềnh

Xa nhau rồi nỗi nhớ bỗng chênh vênh
Mệt mỏi lắm, em một mình hi vọng
Thôi cố gắng và thôi lòng trông ngóng
Tự nhốt mình trong cuộc sống cô đơn

Chia đôi đường mong anh sẽ tốt hơn
Duyên chẳng thắm xin đừng buồn thêm nhé
Dù xa cách mong người thêm mạnh mẽ
Nhớ thương này.. em nén ...để trong tim !





BÀI TÌNH CUỐI CHO ANH

Thơ: Minh Nguyệt
Sao bỗng nghe lòng lạc mất niềm tin
Trả lại anh đoạn tình buồn hụt hẫng
Dẫu yêu thương ..em chưa từng hối hận
Nhưng thôi đành.. để khỏi bận lòng nhau

Lời thơ buồn .. cùng hồi ức ngọt ngào
Tạm biệt anh...dù lòng đau như cắt
Giữa chúng ta còn quá nhiều gút mắc
Xin đừng kiếm tìm.. khi bặt tin em

Ôm muộn phiền... trả hết những dịu êm
Thà một lần ....rồi chìm vào khoảng lặng
Khi biết trước tình mang nhiều vị đắng
Đâu thể trách người...lỡ mộng chung đôi

Yêu thật nhiều nhưng hạnh phúc xa xôi
Đành thôi đơn côi để người êm ấm
Vui anh nhé... bên người ta sâu đậm
Đừng để yêu thương thấm đẫm giọt buồn

Dẫu chẳng đành nhưng cũng phải..buông
Gởi gió trời cuốn trôi tình xa mãi
Mong bình yên để lòng thôi trống trải
Mượn thơ tình ..khoá chặt trái tim ..yêu ...!!!

LỜI CUỐI CHO CUỘC TÌNH
Thơ: Nguyễn Hưng
Ừ..đành thôi...anh sẽ cố lặng im
Trả lại em êm đềm như thuở trước
Không biện minh chấp nhận mình nhu nhược
Mặc tim đau bởi vết xước vô hình

Bài thơ này sau cuối một chuyện tình
Gởi lại em lòng nguyên trinh thắm đỏ
Khoảng trời yêu phút lạc lầm bôi xóa
Anh ra đi về nơi đó...riêng anh

Tình nghèo nàn niềm tin cũng mong manh
Không đủ sức giật giành câu hạnh phúc
Sự chân thành giờ đây đang rửa mục
Bởi vì đâu kết cục khổ như vầy

Yêu em nhiều nhưng lơi lỏng bàn tay
Niềm khổ đau đọa đày luôn mang đến
Xin lỗi em...anh hợt hời lơ đễnh
Để em buồn...tim khập khễnh cơn đau

Nén lệ tràn cất lời cuối chào nhau
Bão lòng đang cồn cào dâng phong vũ
Trả lại em môi hôn chưa tròn nụ
Lời yêu nồng còn ấp ủ chưa phai.

TAN VỠ BỞI VÌ ĐÂU
Thơ: Nguyễn Hưng
Còn lại gì chút kỷ niệm mong manh
Như sương đọng trên cành tan theo nắng
Cuối chào nhau bước chân lê trĩu nặng
Phút chia phôi nghe chát đắng cõi lòng

Thu chưa tàn sao chuyển khắc sang đông
Mây ảm đạm che nắng hồng ửng chín
Còn gì đâu mà luyến lưu bịn rịn
Nuốt lệ lòng vào sâu kín tâm tư

Nếu cuộc đời có hai chữ...giá như
mình bắt đầu chính từ nơi đỗ bể
Để chọn lựa những gì mà có thể
Vẹn đôi đường không để tổn thương nhau

Còn gì đâu phía trước tối một màu
Chân dò dẫm biết nơi nào đặt bước
Một lần ngã nên yếu hèn nhu nhược
Sợ vô tình sẽ trượt xuống vực sâu

Ái tình kia là thuốc độc không màu
Nó hủy hoại nát nhàu tim đau điếng
Lời hùng ngụy trên đầu môi cửa miệng
Mà đáy lòng ngấu nghiến tợ kim châm

Đành thôi em tặng nhau tiếng lở lầm
Ta đổ lỗi do luân trầm bể ái
Hết thật rồi có còn chi sót lại
Một bóng hình khắc mãi tận thâm sâu.
Đã có 13 lời bình luận cho chủ đề Những bài thơ chia tay tình yêu buồn nhất. Trang web dophuquy.com rất hoan nghênh đón nhận những lời bình luận mang tính xây dựng từ độc giả.
  1. BƯỚC MỘT MÌNH ANH Đường quen một bóng đi về
    Nhớ ai sao cứ não nề đợi mong
    Hỏi người có thấu nỗi lòng?
    Mình anh thơ thẩn ngóng trông từng ngày
    Em giờ sánh bước bên ai?
    Bỏ anh với tháng năm dài nhớ thương
    Một mình lặng lẽ sầu vươn
    Hỏi trời sao nỡ đôi đường cách ngăn.
    (Thanh Linh)
  2. GÓC PHỐ HOANG TÀN Phố vắng điều hiu bước một mình
    Người buồn cảnh vật cũng điêu linh
    Từ khi em chẳng về đây nữa
    Lắm lúc anh ngồi cứ lặng thinh
    Năm tháng chờ mong từng nỗi nhớ!
    Ngày ngày ngóng đợi những ân tình
    Em đi cách biệt phương trời đó
    Phố vắng em rồi chẳng đẹp xinh.
    (Thanh Linh)
  3. THẰNG HỀ CỦA RIÊNG EM Em còn nhớ không có một thằng hề
    Em hay tìm về lúc em đau khổ?
    Kẻ mà khi vui em không bao giờ nhớ
    Và lúc em buồn, hắn không nở xa em...
    Em còn nhớ không đã có nhiều đêm
    Hắn và em êm đềm tâm sự
    Kỉ niệm kia, có lẽ mình hắn giữ
    Em quên rồi, thôi cứ để em quên
    À em nhớ không hắn có một cái tên
    Mờ nhạt lắm khi em bên ai đó
    Thằng hề thôi, tên có gì phải nhớ...
    Nên hắn lặng im, em cũng nở quên đi
    Hắn ở cạnh em có lúc chẳng nói chi
    Chỉ lắng nghe những gì em tâm sự
    Rồi sau đó...không bằng ngôn ngữ
    Dỗ em cười, rồi hắn cứ...ngây ngô
    Gã hề kia yêu em tự bao giờ
    Và cũng có khi hắn chờ em đáp lại
    Nhưng rồi một ngày hắn mất em mãi mãi
    Em ngọt ngào tình ái với người ta
    Chỉ còn cô đơn cùng nỗi xót xa
    Hắn bật khóc cho tình yêu gục ngã
    Nhưng lạ kì thay, nước mắt rơi lã chã
    Nhưng trên môi gã vẫn nở nụ cười
    Nụ cười gã hề có lẽ cũng tươi
    Khi hắn biết em bên người vui lắm
    Thằng hề đó sau nhiều đêm suy ngẫm
    Quyết ra đi vì hắn vẫn yêu em
    Rồi từ đó người ta có cái tên
    'Thằng hề khóc' nói lên người 'gian dối'
    Trong tình yêu dù đớn đau quá đỗi
    Mà lạ thay trên môi vẫn mỉm cười
    Có lẽ là khi ta yêu lắm một người
    Là được thấy người cười tươi mỗi lúc
    Chỉ cần người ấm êm hạnh phúc
    Làm thằng hề, đôi lúc cũng vui lây...

    Hắn không gặp em có lẽ cũng lâu ngày
    Bởi anh thấy như "hắn" còn yêu em lắm!
    Bởi hắn bảo anh khi gặp em nhớ nhắn:
    "Nếu em buồn, nhớ tìm hắn... Nha em!".
    (Lâm Phong)
  4. ANH CHÀNG THẤT TÌNH
    Từ ngày em báo lấy chồng
    Con tim tan nát cõi lòng xót xa .
    Suốt ngày lặng lẽ vào ra
    Mà đâu dám trách người ta phụ tình .
    Bên kia đám cưới xập xình
    Bên này đau đớn một mình muốn la.
    Nhạc vàng nức nở kêu ca
    Điệu buồn vọng tận cung Nga chị Hằng .
    Người ta đến đón mất nàng
    Xe hơi bóng loáng , cả làng ra xem .
    Mẹ cha tham bạc ham tiền
    Để cho ai đó bên thềm đắng cay .
    Để cho ai đó giả say
    Gượng cười chua chát trong tay chồng giàu .
    (Lê Thị Hòa)
  5. CÓ QUÊN ĐƯỢC ĐÂU
    Chiều xứ lạ em buồn lắm anh ơi
    Nước mắt rơi khi cuộc tình lạnh giá
    Ngày không anh em thấy lòng buồn quá
    Biết làm gì khi mình đã cách xa
    Làm thế nào để tìm lại ngày qua
    Ngày hạnh phúc đôi ta từng hò hẹn
    Nay chia xa em khóc tình không vẹn
    Đau đớn lòng điểm hẹn giờ nhạt phai
    Em cố nén niềm đau anh có hay
    Sao lệ lòng cứ tuôn hoài không dứt
    Hết thật rồi giấc mơ không có thực
    Xa cách nhau em nức nở khóc than
    Nuốt đắng cay ta xa mãi ngút ngàn
    Cố quên người trong muôn vàn nổi nhớ.
    (Người Mang Tâm Sự)
  6. NGƯỜI ĐÃ VU QUY
    Giờ thì em đã Vu Quy
    Bỏ lại mình anh mà đi theo người
    Nỡ quên vùng đất đẹp tươi
    Với bao kỷ niệm vui cười ngày xưa
    Thấp thoáng dưới những bóng dừa
    Hai ta hò hẹn cùng mưa đa tình
    Chứng cho đôi lứa chúng mình
    Chặt tay hạnh phúc cuộc tình đôi ta
    Nào ngờ người đã phôi pha
    Để lại trong anh xót xa lệ sầu
    Ngậm ngùi đành chúc một câu:
    Lứa đôi hạnh phúc bạc đầu răng long
    06/11/2014 Nguyen Hoang Heinze
  7. CÔ GÁI BÊN MỘ NGƯỜI YÊU
    Nấm mộ người yêu ở giữa đồng
    Người con gái đẹp thẫn thờ trông
    Chiều phai , dạ liễu vương hình bóng
    Nắng nhạt bờ môi rũ sắc hồng
    Có phải duyên tình trao mộng vỡ ?
    Cho nên má thắm quặn đau lòng .
    Âm dương cách biệt người đôi ngả
    Nẻo ấy đâu rồi hỡi nhớ mong ?
    (Lê Thị Hòa)
  8. ĐỪNG TRÁCH!
    Đừng trách chi anh, tình đã hết!
    Thôi thì duyên phận chỉ thế thôi!
    Khi yêu thề hẹn biết bao lời,
    Ai đâu ngờ chuyện tình vào hồi kết!
    Em chỉ trách mình sao ngờ nghệch,
    Trót yêu nhầm một cánh chim bay.
    Bầu trời rộng chim tha hồ tung cánh,
    Quên thật rồi đóa hoa dại mong manh.
    Đừng trách chi anh chớ nhiều lời,
    Duyên tình sâu nặng đã xa xôi!
    Quên đi để sớm vui tình mới,
    Tiếc chi hoa dại mọc ven đồi.
    Thơ: Oanh Nguyễn.
  9. ĐAU TÌNH
    Kỷ niệm tan rồi hết những mơ
    Tình đau quyện đẫm tấm thân khờ
    Nghe lòng quặn thắt tâm hoài ngẩn
    Để phận thương sầu trí mãi ngơ
    Cứ tưởng thân ngà vui chữ hẹn
    Dè đâu dáng ngọc khổ câu chờ
    Gom từng cuộc ái ngày xưa trả
    Kỷ niệm tan rồi hết những mơ.
  10. Ngấn Lệ Sầu
    Đêm lạnh giá sương khuya rơi khắp lối
    Lòng bồi hồi nghĩ lại chuyện hôm nào
    Tại vì sao hai đứa phải xa nhau
    Làm dang dở duyên tình 2 đứa

    Mong về ai nhiều đêm tôi trằn trọc
    Nhớ một thời kỷ niệm đã từng qua
    Giờ đây em đã là người xa lạ
    Mà trong lòng tôi vẫn hoài thương nhớ.
  11. KẾT THÚC
    Yêu Thương đã hết, chẳng còn chi!
    Mộng tưởng, mông lung có ích gì?
    Luyến tiếc,chỉ làm thêm nhọc trí
    Chôn vùi tất cả để vơi đi.

    Dẫu nói thế, nhưng lòng vẫn nghĩ!
    Nhớ về Thương, lại muốn còn yêu
    Bên nhau không để, thời gian phí
    Ta kết vòng tay, dưới nắng chiều.

    Đôi uyên ương, chuyển mình hoà điệu
    Say khướt men nồng, ngây ngất xiêu
    Gió đổi hướng, mây bay ngất nghểu
    Nhờ màn đêm, lộ liễu che nhiều.

    Nhanh chóng quá, thời gian gọi kêu,
    Để giờ đây, vận mệnh xoay chiều
    Chia loan, rẽ phượng ,nào ai hiểu
    Thương Nhớ ngậm ngùi, chuốc lấy tiêu.

    Ái ân đành, cuốn chiếu buồn thiu
    Tự kết thúc, không màng, tự liệu
    Chuyện chúng mình, như diều dây thiếu
    Thì làm gì, vút tận trời phiêu.
    (Thanh Tâm)
  12. ANH LẤY VỢ ĐI
    Em có chồng...anh lấy vợ đi anh
    Đừng như thế lòng em day dứt lắm
    Đừng nhìn em nồng nàn và say đắm
    Để lòng em lại suy nghĩ mông lung
    Đường em đi...anh chẳng thể đi chung
    Chạm mặt nhau đối với em cũng khó
    Bởi trong em dáng anh còn đâu đó
    Lặng lẽ bên đời, lo lắng chở che
    Lấy vợ đi...anh đừng quá khắt khe
    Đừng tìm bóng..nơi em vào cô ấy
    Anh hãy nhìn tình yêu đang rực cháy
    Chờ đợi anh...xây dựng giấc mơ yêu
    Anh cứ ừ...rồi vẫn mãi cô liêu
    Mắt đăm chiêu anh cười buồn đến lạ
    Quên đi anh kỹ niệm thời thơ dại
    Chuyện chúng mình hãy cho gió cuốn xa...
    (Quên Và Nhớ)
  13. TÌNH BUỒN
    Nước mắt rơi em khóc mình thua cuộc
    Bởi yếu mềm không giữ được tim anh
    Bao ước mơ giờ đã không đạt thành
    Em chỉ biết nhìn anh theo người khác
    Em đớn đau với cõi lòng tan nát
    Biết trách ai nở bạc nghĩa vô tình
    Cướp mất đi nụ cười đang thắm xinh
    Thay vào đó muôn nghìn nổi đau nhói
    Tiếng yêu kia sao dễ dàng lừa dối
    Con tim em không còn lối đi nào
    Khóc thật nhiều tận cùng một nỗi đau
    Em giờ phải làm sao vui trở lại..
    (Người Mang Tâm Sự)

 
Di chuyển lên trên cùng



Bình luận bài viết