Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #01
TỰ HÀO HUẾ ƠI
Thơ: Lê Hoàng
Anh vẫn tự hào! Xứ Huế mộng mơ
Mảnh đất Thần Kinh thương nhớ đợi chờ
Có O áo tím! Chiều vươn gót nhẹ
Cho hồn say lịm dệt những vần thơ
Anh vẫn tự hào! Xứ Huế thân yêu
Vẻ đẹp sông Hương nắng hạ buông chiều
Lão ngư chài lưới phiêu câu mái đẩy
Một khúc tâm tình lòng bớt quạnh hiu
Anh vẫn tự hào! Xứ Huế nên thơ
Thiên Mụ chuông ngân những sớm sương mờ
Nam Giao Núi Ngự đang chờ ai tới
Lữ khách nao lòng Huế thật mộng mơ
Anh vẫn tự hào, cổ kính cố Đô
Thành nội rêu phong nghiêng bóng bên hồ
Đậm nét cũ xưa cho ai lưu luyến
Để mãi trong lòng một chút ngây ngô
Anh vẫn tự hào! Xứ sở thần tiên
Mỗi lúc đi qua mấy nhịp Tràng Tiền
Còn hoài thổn thức miền trung thương nhớ
Đất Huế muôn đời mảnh đất hùng thiêng.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #02
THƠ TÌNH HUẾ: ĐOẢN KHÚC MƯA
Thơ: Quyên Ni
Ơi Huế ơi... chiều ni răng chi lạ
Cứ mưa hoài mưa mãi rứa mần răng
Để vòng xe quay quắt quá nhọc nhằn
Mưa ướt áo giọt ngắn dài trên má
Thu đã qua đón đông về buốt giá
Giọt mưa buồn cứ rỉ rả mê say
Cho lòng ai nhung nhớ suốt đêm ngày
Nơi phương nớ người có hay không nhỉ..?
Huế dầm mưa suốt mùa không ngưng nghỉ
Dai dẳng hoài như thủ thỉ cùng ai
Về nghe anh ôm Huế giấc mộng dài
Cho đông ấm.. trọn bờ vai trinh nữ
Gửi chút gì vào mưa nơi viễn xứ
Chút dỗi hờn chút nhớ chút chờ mong
Huế vẫn yêu trông ngóng mãi một lòng
Tình em đó.. như dòng Hương trĩu nặng..!!!
Thơ tình yêu xứ Huế lãng mạn (ảnh: internet) |
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #03
BÀI THƠ: HUẾ THƯƠNG
Thơ: Hà Thanh Hoa
Ta lại vào thăm Huế mến thương
Đây là Đại nội, cửa Ngọ Môn
Kia chùa Thiên Mụ nghe chuông vọng
Khải Định lăng vua sử sách còn.
Sông Hương du thuyền nghe nhã nhạc
Thả hồn thơ thẩn lạc trời mây
Hoa đăng cầu phúc ta cùng thả
Hạnh phúc bình an nước non này...
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #04
BÀI THƠ: NÉT HUẾ
Thơ: Kim Tuyến
Giọng nói quê mình thật dể thương
Chào thưa dạ nhỏ quá khiêm nhường
Trong ngần dịu nhẹ gieo tơ tưởng
Thánh thót êm đềm để vấn vương
Mấy tiếng "chưa tề..." nghe dẻo ngọt
Vài câu"dị rứa..." thấy như đường
Nghiêng vành nón lá nhìn mơ mộng
Nét Huế người xinh đẹp lạ thường.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #05
THƠ TÌNH: HUẾ NHỚ
Thơ: Lê Hoàng
Trời xứ Huế ..mưa buồn như đổ lệ
Hạt rơi dài lặng lẽ nỗi mong ai
Con đường xưa lay lắt nhớ thương hoài
Bóng dáng nhỏ đan tay mùa đông trước.
Mưa rả rích.. mưa hoài sao không ngớt
Lòng não nề giọt nước chạm xốn xang
Phố im lìm quán nhỏ chuyển mùa sang
Đông lạnh lẽo ngỡ ngàng trong thương nhớ.
Em có thấy ..Huế buồn đang nức nở
Nước sông Hương cũng đã bạc phai màu
Thương giữa dòng chiếc đò lướt qua mau
Cho bến vắng ủ sầu trong quạnh quẽ
Em có biết mưa rơi chiều xứ Huế
Quặn thắt lòng vỗ nhẹ gửi vào mưa
Phút giao mùa em có thấy hay chưa
Mong em gửi duyên thừa về lối hẹn.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #06
THƠ TÌNH: HUẾ ĐỢI
Thơ: Mi PhaBến Vân Lâu còn ai chờ ai đợi
Thuyền lững lờ dịu vợi mắt dõi xa
Hoàng hôn buông bóng xế ánh dương tà
Cung Đại Nội ngọc ngà em nâng bước
Gửi mơ mộng đến Tràng Tiền xuôi ngược
Bóng em về tím mượt cả dòng sông
Chiều ngẩn ngơ phố xá lạc giữa dòng
Đò Vỹ Dạ long đong con nước rẽ
Nam ai lắng tiếng hò khoan thỏ thẻ
Thiên Mụ sầu vắng vẻ cặp tình nhân
Em hãy về qua Huế dẫu một lần
Thuận An ngóng đôi chân trần bỏng rát
Về em nhé cát xoa bàn chân mát
Thật dịu kỳ ngào ngạt hương biển say
Ngắm nụ cười trẻ nhỏ thật thơ ngây
Nghe sóng vỗ đắm say bờ dào dạt
Anh sẽ đón sẽ đưa trao chất ngất
Thật đậm đà ngọt mật ở Kim Long
Sẽ trao em quả chín trái nhãn lòng
Vườn bưởi đỏ trĩu cong toàn là trái
Về em nhé Huế thân thương quê ngoại
Nơi đầu đời anh gọi tiếng mẹ, cha
Nơi dòng sông, bến nước thật hiền hòa
Con đò nhỏ dạt dào lời ru mẹ.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #07
BÀI THƠ: GỬI TÌNH HUẾ YÊU THƯƠNG
Thơ: Phú Sĩ
Anh trở lại một chiều thăm xứ Huế
Bản tình ca diễm lệ đất thần kinh
Dòng Hương Giang ôi xao xuyến chân tình
Giọng hò Huế vang đêm dài tĩnh mịch…
Núi Ngự Bình mơ màng trăng cổ tích
Hiền hoà thay một vùng đất hữu tình
Nón bài thơ áo tím dáng ai xinh
Cho lữ khách tìm cung sầu bịn rịn
Cầu Trường Tiền ngỡ ngàng sông nối nhịp
Chuyến đò chiều lưu luyến gió thôi bay
Điệu nam buồn ru ướt nỗi lòng ai
Người thương hỡi mong ngày ta chung lối
Đêm dần trôi gọi mời trăng đến muộn
Hòa quyện theo với âm điệu trầm buồn
Nghe nao lòng rung động nguyệt cầm buông
Hồn Mặc Tử còn buồn nơi thôn Vỹ
Chiều bên Huế ai gieo niềm mộng mị
Thuở tan trường Đồng Khánh khúc chia ly
Còn đâu đây mùi hoa sứ xuân thì
Đêm Gia Hội đắm chìm trong ước hẹn….
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #08
TẶNG EM HUẾ THƯƠNG
Thơ: Song Trà
Huế ơi.. em thích tặng thơ
bởi em là Huế mộng mơ đó mà
còn anh thì ở nơi xa
thuở nay chưa được ghé qua bao giờ
anh chưa được thấy đôi bờ
tím chiều trên bến đò chờ sông Hương
chưa nghe câu cảm, câu thương
người đi mô đó vấn vương Ngự Bình
Nam Giao vọng mãi cung đình
Văn Lâu ngóng đợi bóng hình cố nhân
ước mơ được đến một lần
ghé qua thăm chốn phong trần chàng thơ *
gánh về một ánh trăng mơ
ghép vừa một mảnh tình thơ tặng người
Huế ơi.. ngoài ấy bây chừ
cô em Vĩ Dạ còn cười như xưa
có còn cành trúc lưa thưa
che ngang khuôn mặt tuổi vừa tròn trăng
còn vang khúc hát Nam Bằng
cho ai say đắm lòng hằng vấn vương
Huế ơi.. cho gởi chút thương
thả trên dòng nước sông Hương ân tình
dù xa cách mấy vạn trình
trong tim xin khắc bóng hình Cố Đô.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #09
NHỚ MỘT LẦN VỚI HUẾ CÙNG EM
Thơ: Triều DângĐã một lần em về Huế cùng anh
Rồi nhớ mãi về nhau thành kỷ niệm
Em dịu dàng trong sắc tà áo tím
Đêm hoàng thành bịn rịn nắm tay nhau
Bao ước mơ nay sông mới bắc cầu
Tình đã nối giữa hai đầu thương đợi
Anh và em giữa trùng xa vời vợi
Tiếng thơ lòng thánh thót gọi mùa yêu
Với Huế cùng em say đắm hương chiều
Tay rối rít ....với bao điều dự cảm
Lần đầu tiên gặp em hoà sắc thắm
Nét dịu dàng tươi tắn để lòng say
Chúng mình đi tay chẳng muốn rời tay
Trường Tiền, Văn Lâu, Đông Ba, Đập Đá
Cầm tay em mà sao không muốn thả.????
Lòng bồi hồi muốn ôm cả ngày xanh....
Biết răng chừ em trở lại cùng anh.?
Với Huế trong nhau gợi thành kỷ niệm
Để một lần tím lòng bao lưu luyến
Tay trong tay giấu kín... Xốn xang đầu....
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #10
MỜI ANH VỀ VỚI HUẾ
Thơ: Violet Hoa
Mời anh về với Huế một lần thôi
Ghé Vĩ Dạ ngắm nụ cười em gái
Tà áo tím nón nghiêng che mềm mại
Nét tươi duyên vẫn mãi mãi đợi chờ
Mong anh về cùng ươm trọn ước mơ
Ta vun đắp mối tơ duyên nồng thắm
Bao tháng năm cách xa nhau ngàn dặm
Về nha anh! Đằm thắm mối tình nồng...
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #11
VỀ BÊN EM XỨ HUẾ MỘNG MƠ...
Thơ: Vũ Xuân HòaAnh sẽ về cùng với Huế mộng mơ
Với áo dài nón bài thơ quen lạ
Để được nghe ngọt ngào câu thưa dạ
Ngắm môi cười qua mắt lá nghiêng che
Về Huế thương ngắm mưa đổ trưa hè
Thăm cố đô với bộn bề cảm xúc
Dòng hương xanh khiến lòng mơ rạo rực
Núi Ngự Bình thổn thức gọi niềm yêu
Bước bên nhau hoàng hôn đổ lưng chiều
Nghe thỏ thẻ lòng em điều thầm kín
Hương tình say đủ đợi chờ quả chín
Hôn ngọt ngào chết lịm nửa hồn xuân
Cầu Trường Tiền bắc nhịp nối tình thân
Cho ta được mãi gần bên nhau nhé
Trên cành cây ríu ran đôi chim sẻ
Như hoà cùng vui vẻ chuyện tình ta...
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #12
HUẾ BUỒN CHIỀU THU
Thơ: Nguyễn Đình HuânAnh hứa với em sẽ về thăm Huế.
Răng chưa về cho mắt lệ em tuôn.
Thu cố đô vẫn man mác dòng Hương.
Em cô đơn mang nỗi buồn Vĩ Dạ.
Anh còn nhớ khi mô bên Đập Đá.
Ngồi bên nhau mình ngó lá vàng rơi.
Bến Văn Lâu nhìn dòng nước nhẹ trôi.
Anh nắm tay, em bồi hồi xao xuyến.
Nụ hôn ấm nồng bờ môi hoà quyện.
Chừ một mình em nhớ chuyện ngày xưa.
Nhớ về một thời ai đã đón đưa.
Sánh vai nhau ta lên chùa Thiên Mụ.
Bao năm rồi răng không quên tình cũ.
Nhìn bên tê trên núi Ngự mây bay.
Anh đã cho em nương tựa vai gầy.
Ta trao nhau tình ngất ngây say đắm.
Anh biết không Huế mùa này rợp nắng.
Nhưng thiếu anh Huế buồn lắm không vui.
Cầu Tràng Tiền nhìn dòng nước chảy xuôi.
Có biết chăng một người đang thổn thức.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #13
NHỚ HUẾ
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Ngày xưa anh dìu em vào thành nội
Bước lòng vòng quên lối cũ quay ra
Nón lá nghiêng gái Huế quá mặn mà
Tà áo trắng...thướt tha bay trong gió.
Nhìn sông Hương con đò nằm yên đó
Núi Ngự Bình vàng võ đứng chờ nhau
Chợ Đông Ba...xanh đỏ trắng đủ màu
Luôn nhộn nhịp cùng nhau vay với nợ.
Đồng Khánh xưa từng giờ ôm nỗi nhớ
Dưới mái trường mình nợ Huế lời yêu
Bến Vân Lâu không thiếu lúc về chiều
Chùa Thiên Mụ ôm bao nhiêu kỷ niệm.
Dòng đời trôi anh chìm theo phù phiếm
Bỏ mặc em...ngồi điểm kỷ niệm buồn
Tháng ngày dài em cuốn hút theo chuông
Choàng ôm Huế quay cuồng trong trí nhớ.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #14
ÔI CHAO
Thơ: Giang Hoa
Chiều ni Huế răng buồn chi lạ
Dáng cô thôn bóng ngã ven đường
Áo dài nón lá tím thương
Trải dài theo lối nắng hường níu vai
Nắng rơi phố gió cài hoa tóc
Cung Nguyệt Đình ngã dọc bóng soi
Nhớ người nơi ấy một thời
Hương Trà Vỹ Dạ là nơi lối về
Chiều ni Huế tỉ tê răng lạ
Dòng sông Hương khói phả sương mù
Nì O ngâm Huế đi O
Ôi chao .. nghe thẹn tiếng hò phiêu diêu
Thuyền theo nước chênh chao soi bóng
Cầu Tràng Tiền nét mộng nghiêng cong
Mười hai nhịp sáu đường vòng
Ôi chao .. lối ấy mặn nồng hương xưa.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #15
CHIỀU TRÊN PHỐ
Thơ: Nguyễn Chiến
Gặp cô nàng anh vừa ưng ý
Muốn ngỏ lời ý nhị cùng em
Hoa sen thơm ngát thầm khen
Hương đồng gió nội tóc lèn ngang vai
Bến sông Hương giọng ai réo rắt
Đêm mịt mờ gợi mắt ai sầu
Câu ca xứ Huế chìm sâu
Mái chèo khua nhẹ trăng mầu lăn tăn
Nàng để lại chiếc khăn tơ lụa
Hỏi thầm ra là của khăn piêu
Nhìn O yểu điệu mỹ miều
Hài cong cánh phượng gieo điều nhớ nhung
Núi Ngự Bình mây chùng ngả bóng
Cung Thiên triều Huế ngóng người trông
Mười hai bến nước tơ hồng
Người đưa kẻ đón Mặn Nồng Hương Xưa.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #16
GỬI TÌNH RA XỨ HUẾ
Thơ: Trăng Đã Lặn
Sẽ có ngày...anh tìm đến quê em
Miền đất hứa, thân yêu và thơ mộng
O em gái luôn căng tràn sức sống
Giọng ngọt ngào, say dịu...trái tình yêu.
Sẽ có ngày...êm ả những buổi chiều
Hồn phiêu lãng ngắm sông Hương xanh biếc
Lúc rầm rộ, lúc êm đềm. Ôi, tha thiết
Xiết tình yêu lúc chặt, lúc hững hờ.
Cầu Tràng Tiền luôn ẩn hiện trong mơ
Mang vẻ đẹp mê li...và vô cùng kì vĩ
Anh mơ đến, mơ đến ngày...ra thăm nơi hùng vĩ
Với tình ý thật thà...gởi đến Huế yêu thương.
Anh muốn qua hết tất cả con đường
Đến Vĩ Dạ...vấn vương thơ tình Tử
Bao kí ức ngày xưa anh cất giữ
Vĩ Dạ hiền hòa làm thơ thẩn lòng ai.
Sẽ có ngày...rồi sẽ có một ngày
Anh mang nắng trời Nam ra nơi đó
Sưởi ấm thơ, sưởi ấm tình bỏ ngỏ
Ngắm trăng vàng ở trời Huế bên em.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #17
HUẾ ĐỢI
Thơ: Kiều Oanh
Người hãy về với Huế một lần đi
Em sẽ hóa cơn mưa đầu mùa hạ
Đêm trầm tích, nhưng đêm nồng nàn quá
Đợi chờ anh... hương sen tỏa ngát mùa !
Về đi anh...em hóa nhánh thông xưa
Đưa anh lên núi Ngự Bình vọng gác
Kể anh nghe về chuyện tình trầm mặc
Nàng Huyền Trân Công Chúa tại sao đi.
Về đi anh, còn lần lữa làm chi
Sao lỡ để cổ thành loang rêu úa
Đừng để em hóa đền đài lần nữa
Khiến lời ru lạc lõng giữa thiên hà...
Về Huế đi anh kẻo Huế xót xa
Duyên nợ rồi ,em không còn e thẹn
Yêu đến rứa mà răng còn sai hẹn
Có lẽ nào....đành lỡ hẹn ..người ơi...!
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #18
ĐIỀU ƯỚC GIẢN ĐƠN
Thơ: Lưu Ảnh
Ước một lần thăm xứ Huế thân yêu
Để được ngắm hoàng hôn chiều tháng Hạ
Đâu ngại bởi núi sông này xa quá
Quỹ thời gian không đủ bước đăng trình
Mộng lâu rồi... cô gái Huế thật xinh
Đáy lưng ong điểm trang tà áo tím
Khách vãng lai còn ngỡ ngàng bịn rịn
Nét trầm tư hòa quyện vẻ dịu dàng
Mơ được nhìn Cố Đô Huế đài trang
Trèo núi Ngự, nghe chuyện tình Trầm Mặc
Và chiêm ngưỡng lời thơ tình sâu sắc
Qua giọng ngâm Kiều* nghệ sỹ đa tài
Ước mơ rằng trong một buổi sớm mai
Thuyền êm ả giữa dòng Hương xứ Huế
Vào Thiên Mụ lắng nghe lời kinh kệ
Trải tâm hồn... nơi Huế mộng Huế mơ.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #19
TỰ TÌNH HUẾ THƯƠNG
Thơ: Quốc Hoài
Đến bao giờ Người trở lại dòng Hương?
Cơn nắng hạ buông niềm thương nỗi nhớ!
Khi sắc tím bằng lăng vừa chớm nở
Chờ bước chân người trở lại miền xưa
Gió ru hồn bao kỷ niệm xa đưa
Lòng chợt lặng...chút mưa buồn lất phất
Phố cổ thênh thang lối xưa nhòa nhạt
Dõi mắt tìm những khoảnh khắc...còn đâu?
Dòng Hương Giang vẫn xanh ngắt một màu
Dấu yêu xưa, thuở ngày nào...gọi mãi
Hương mùa cũ, dư âm còn đọng lại
Lê bước chân trần khắc khoải miên man
Xứ lạ quê người tất tả lo toan
Nay trở lại giữa nồng nàn ký ức
Huế vẫn thân thương, tình người chân thực
Ánh lửa bập bùng thổn thức tình quê!
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #20
QUA HUẾ
Thơ: Giang Hồng
Ai còn đợi bên kia đèo mây trắng
Nên tôi về buộc nắng sáng tháng năm
Sau những ngày mê mải thăng trầm
Huế vẫn ôm tôi vòng tay ấm áp
Để bên ni đèo phong ba bão táp
Về bên em lời đáp nghĩa ân nồng
Tha thiết đôi bờ, thương nhớ dòng sông
Hương Giang vẫn mênh mông một dòng chảy
Em ngả nón xa xôi về phía ấy
Để Bài thơ đưa đẩy nhịp phách rơi
Câu thơ nào theo vành nón nhẹ trôi
Làm nhịp chèo ru tôi về xứ Huế
Răng mà tôi cứ biền biệt như thế
Em chẳng hờn chẳng kể trách chi mô
Giấu lòng mình trong vành nón bài thơ
Nghiêng ánh mắt tím chờ và tím đợi.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #21
TIẾNG LÒNG NƠI HUẾ
Thơ: Phú Sĩ
Chỉ một lần về xứ Huế quê em
Chẳng biết sao anh bỏ về chẳng hẹn
Để Thiên Mụ tiếng chuông buồn ngân tiếng
Bến Vân Lâu lưu luyến ngẩn ngơ sầu
Chỉ một lần rồi cách mấy mùa ngâu
Anh đã quên tiếng hò sâu thương nhớ
Quên con nước sông Hương còn dang dở
Đợi gió chiều ru lại khúc tình thơ
Chỉ một lần rồi cách biệt câu chờ
Để thẩn thờ nón bài thơ năm ấy
Cho áo tím nhạt phai màu nắng trải
Mắt ai buồn dầu dãi phố mồ côi
Nếu có lần anh rẽ lối xa xôi
Nhớ đến Huế xin hãy thôi đừng hỏi
Người năm xưa áo dài bay đâu vội
Bởi xa rồi màu trắng thuở tinh khôi.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #22
NHỚ MỘT THỜI
Thơ: Lưu Quốc Trường
Nghe em hát câu hò xứ Huế
Mà sao lòng nhớ thế người ơi
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Của người con gái một thời tôi yêu
Đã lâu lắm mỗi chiều nắng ngả
Tôi lặng thầm nhớ quá ngày xưa
Cái ngày xưa đó như mơ
Gặp em thật quả bất ngờ mới hay
Ngày đó tay vòng tay ôm nhẹ
Em mềm người cứ để tôi hôn
Nghe hơi em thở dập dồn
Lòng tôi sao thấy bồn chồn quá thôi
Kỉ niệm đẹp em ơi nhớ thế
Nhiều năm rồi nào dễ quên đâu
Bao lần gió nổi qua cầu
Trong tôi vẫn nhớ môi trầu đỏ tươi
Thế mới thấy kiếp người nhanh quá
Mới ngày nào nay đã già rồi
Nhớ về kỉ niệm bồi hồi
Một thời tuổi trẻ, một thời yêu nhau.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #23
(đang cập nhật..)
Bạn vừa xem xong chùm thơ Xứ Huế với nhiều tâm trạng do Dương Ngọc Thái chia sẻ lên blog của anh Đỗ Phú Quý. Thái sẽ thường xuyên cập nhật thơ mới các bạn nhé. Nếu các bạn có những bài thơ về Huế hay thì chia sẽ cùng mình ở bên dưới bình luận nhé!.. Thanks!
Dương Ngọc Thái tổng hợp
Đã một lần ăn cơm hến cùng anh
Em lại rủ cháo bánh canh nữa nhỉ
Chiều ta cùng lên ăn chè Bến Ngự
Kỷ niệm vui cùng thi nữ Bằng Lăng...
Anh muốn về thăm màu xanh Vĩ Dạ
Tà áo tím, nón bài thơ ngiêng nhẹ
Với nụ cười rất Huế - thân thương.
sông hương không phải lại là sông vân
một đêm khóc ướt sũng khăn
Trả đây vĩ dạ...ai hành yêu ta?
Ai về xứ Huế mộng mơ
Trường Tiền bắc nhịp câu thơ gửi tình
Ngắm cô gái Huế xinh xinh
Tim ai cũng thấy rung rinh mặn nồng
Thơ tình , chiếc nón , con sông
Gửi con đò nhỏ chở lồng nhịp yêu
Có người nghệ sĩ tên Kiều
Tấm lòng sâu sắc mỹ miều làm duyên
Gặp rồi thì rất khó quên
Thướt tha áo tím môi hiền rất thân.
Xa...xa rừng núi chập chùng...
Đường ra xứ Huế trùng...trùng...màu xanh...
Xe chiều uốn khúc...lượng quanh...
Như con sóng nhỏ boong nhanh...trên đường...
Đi về xứ sở...người thương...
Mây giăng khắp lối...vấn vương..tơ lòng...
Nhìn trời xa vắng...mênh mông...
Em ơi.! Có nhớ trong lòng người thương...?
Anh sẽ tìm em nơi xứ Huế mộng mơ
Để thêu dệt những vần thơ tuyệt tác
Anh cũng yêu màu tím buồn man mác
Hiểu về Huế qua câu hát ngọt ngào.
Con gái Huế ,áo dài tím đẹp sao !
Nón lá che...anh lạc vào chốn mộng
Bến Vân Lâu em có ra đứng ngóng ?
Và có buồn khi vắng bóng người yêu ?.
Khi xa anh "bé"ơi có buồn nhiều ?
Hãy nói hết những điều em ấp ủ
Rồi hôm nay hai đứa mình đoàn tụ
Ta hẹn gặp nơi chốn cũ thân quen.
Tựa vai anh đôi mắt nhỏ lệ hoen
Bởi vui mừng đan xen niềm hạnh phúc
Ta nhìn nhau trái tim non thúc giục
Môi kề môi cùng ngân khúc tình nồng.
Cùng nắm tay...đi dạo dọc bờ Sông [Hương]
Bao thương nhớ ...chất chồng giờ đã thỏa .
BL :27.02.2015
_____Bình An______.
Tỉnh dậy sau cơn mê...
Huế chiều nay ....không một bóng mây phiêu lãng
Đôi chim sẻ truớc hiên nhà líu lo... sao trong ta hoang vắng?
Lòng chợt buồn...buồn hơn cả vạt nắng chiều nay...!
Sân nhà bên, cây Dạ Hương vẫn thoảng thơm khi đêm đổ sang ngày
Hạ vẫn còn đây mà Thu vàng đã cận kề truớc ngõ
Tỉnh giấc nồng trong căn nhà không một cơn gió
Yên ắng lặng thinh ...ngạt thở đến lạ thường...!
Huế ...chiều nay không rộn ràng để được nghe giọng nói thân thương
Nhìn về cuối con đường....mà bóng ai xa hút
Đôi chim sẻ vô tình khiến hồn ta rạo rực
Nhưng chỉ biết lặng người... nghe rõ sóng lòng đang trào ngược vào trong ...!
Cuộc sống muôn màu sao chảy chậm như một khúc sông
Khi vết nứt trong tim ta cứ rộng dài theo ngày tháng
Cơn gió ngang qua ...vô tình xoã mùi Dạ Hương vào những làn bụi trắng
Chợt thấy lòng mình ...muốn hóa thành hạt bụi ...đẫm mùi hương ...!
Huế là em đó. Huế mộng ơi!
Tà áo Phương bay rợp nắng trời.
Hồn thơ muốn kết lời thương nhớ.
Ý nhạc mong gieo tiếng gọi mời.
Cũng biết người còn đang tư lự.
Nhưng mà ta đã phải thương rồi.
Tình trong mê ảo nhưng mộng mị.
Chắc bởi lòng đây trót yêu người.
Hầu như mỗi lần Huế vào Thu , những cơn mưa cuối mùa trở về ...mang hơi lạnh ...Lê Hoàng lại nhớ một người trong thổn thức ! Nỗi nhớ ấy cứ chập chờn , cứ miên man khiến lòng anh chùng xuống với nỗi buồn lặng lẽ ...
Nỗi nhớ Huế , nỗi nhớ người yêu ...được anh biểu hiện qua những dòng thơ ngọt ngào rất Huế ...!
Huế vào mưa thật ảm đạm ...khiến lòng người rơi vào nỗi nhớ mong ...
Trời xứ Huế ...mưa buồn như đổ lệ
Hạt rơi dài lặng lẽ nỗi mong ai
Anh nhớ mãi con đường xưa đã nhiều lần cùng ai chung bước trong cơn mưa rả rích " Con đường xưa lay lắt nhớ thương hoài ...Bóng dáng nhỏ đan tay mùa đông trước " . Mưa Huế cứ dai dẳng ...con phố im lìm trong lúc chuyển mùa ...Lòng người càng day dứt với nỗi nhớ mong ! Em ở đó có biết ..." Huế buồn đang nức nở " như lòng anh tan nát tự bao giờ ! Em có thấy " Nước sông Hương cũng đã bạc phai màu ..." hay " Thương giữa dòng chiếc đò lướt qua mau " để " Cho bến vắng ủ sầu trong quạnh quẽ ..."
Anh trở về trong nỗi quặn thắt ...nhớ kỷ niệm hôm nào cũng buổi chiều khi Huế vào mưa ..." Em có biết mưa rơi chiều xứ Huế " là những lúc ...anh " Quặn thắt lòng vỗ nhẹ gửi vào mưa " đó là ..." Phút giao mùa ...em có thấy hay chưa ..." Giờ đây , anh chỉ muốn " Mong em gửi duyên thừa về lối hẹn " . Chỉ một lời hẹn của em gởi đến cũng khiến anh ấm lòng trong mùa mưa xứ Huế ! Em ơi !
Bài thơ man mác như mưa chiều xứ Huế ...cứ rả rích buồn ...rả rích nhớ mong ai !
" Chiều nay , mưa trên phố Huế
Tiếng mưa còn rơi ...rơi hoài
Cho lòng ...nhớ ai ..."
Tiếng hát của ai văng vẳng ...khiến lòng người chùng xuống với bao nỗi nhớ mong !
Bài thơ giàu cảm xúc ! Cảm xúc ấy được chắt lọc rất tinh tế ! Rất hay !