Qua đó châm biếm những người muốn kiếm tiền từ những trò chơi mang tính đen đỏ, hên xui mà không lo làm ăn đàng hoàng...
thơ chế cá độ bóng đá (ảnh: internet) |
CÁ ĐỘ BÓNG ĐÁ
Tác giả: Tho ThaiÔi mùa World Cup năm nay
Cá độ bóng đá đắng cay não nề
Tây, Bồ, Anh, Ý mạnh ghê
Nhưng là những đội ra về đầu tiên
Hôm qua thua độ sạch tiền
Gọi điện cho mẹ gửi liền ba chai
Hi vọng kiếm chút lai rai
Ai ngờ tới phút chín hai vô bàn
Làm mình chao đảo hoang man
Tưởng tiền đầy túi lại ngàn xa bay
Giờ còn ấm ức tiếc thay
Buồn nhai mì gói cả ngày lẫn đêm
Kể ra chỉ mỗi buồn thêm
Thực sự hết tiền mua cơm
Chắc ăn mì gói sớm hôm qua ngày
Quyết định mạo hiểm đêm nay
Nên cầm xe máy dồn tay đánh liều
Iran hi vọng bao nhiêu
Quyết tâm kiếm lại thật nhiều cho coi
Nếu thua nữa chắc là toi
Tháng tới lại phải loi ngoi tô mì.
KIẾP ĐỎ ĐEN
Tác giả: Lý Trọng NghĩaSáng nay bạn đến nhà mời
Rủ ra quán nước mình chơi đánh bài
Đánh thì đánh chứ sợ ai
Mẹ cha mới gửi vài chai tiền trường
Tiền cứ đội nón lên đường
Ta thua tan tác thảm thương quá chừng
Đứa la đứa hét ăn mừng
Còn ta ôm mặt rưng rưng lệ sầu
Tiến lên thua bởi vì đâu
Thôi không chơi nữa sang câu bài cào
Ba cây bù nút là sao ?
Đánh cả trăm ván ván nào cũng thua
Trong lòng bực bội chát chua
Bán xe chơi tiếp tao đua theo mày
Xì zách hai lá bài tây
Bắt lên thì quắc thế này chết luôn
Mồ hôi cứ đổ cứ tuôn
Trong lòng ấm ức thấy buồn buồn ghê
Ta ngồi ta đánh mãi mê
Ta thua cháy túi tiền về nơi đâu ?
Ta ngồi lặng lẽ thật lâu
Thân tàn ma dại ôm đầu xót xa
Cảm thấy nhớ mẹ thương cha
Còn tiền học phí tiền nhà tiền ăn
Dẫu cho hối hận ăn năng
Thì đã quá muộn do chăng tại mình
Lấy gương tôi đó mà nhìn
Đừng mê cờ bạc linh tinh hư đời...!
bán đồ đạt để chơi cờ bạc (ảnh: internet) |
CHƠI ĐỀ
Tác giả: Mã Quốc PhiNói về cái vụ lô đề
Xóm tôi nổi tiếng là mê nhất làng
Sáng nào ở quán Hai Sang
Dân ghiền đề đến luận bàn rất đông
Hôm qua cô Bưởi Thị Bòng
Trưa hè ra tắm bờ sông chết chìm
Cả xóm tôi đổ xô tìm
Nhưng nào đâu biết cô chìm nơi đâu
Trên bờ còn chiếc áo nâu
Với đôi dép nhựa có màu xanh xanh
Chủ đề nóng hổi mới toanh
Mới vừa sáng sớm được phanh ra bàn
Mở đầu là lão Hai Sang
Số đề lão vốn luận bàn rất ghê
...hôm qua hồn nó hiện về
báo mộng rằng đã bị dê hai thằng
35 cứ đánh thẳng căng
chiều nay nhất định chắc ăn lượm tiền..
Đến phiên lượt chú Tư Miên
Ông này nổi tiếng đề ghiền truyền gia
... 03 xác chết đánh ra
chắc cú chiều sẽ xổ ra số đầu...
Bà Bảy Hủ Tíu từ đâu
Cũng vội vã phán một câu như vầy
...hôm qua nó chết đúng ngày
23 số ấy rinh ngay tiền về...
Thế là cả xóm ghiền đề
Nhao nhao bàn tán con về con không
Chẳng ai nhớ Bưởi Thị Bòng
Có nguyên cặp bưởi ai trông cũng ghiền
Chiều nay cả xóm đảo điên
00 một cặp hiện nguyên lô đầu
Nhìn ai mặt cũng phát rầu
Bởi tiền dồn hết số đầu mà phang
Đến tối cả xóm tin loan
Cô Bòng chết đuối hiện đang..ở nhà..
Cô bị nước cuốn ra xa
Thế nhưng may mắn cô là biết bơi
Bởi không có áo trên người
Cho nên mắc cỡ trốn nơi cuối làng
Chờ khi đêm đến vội vàng
Về nhà trốn biệt ngõ làng chẳng ra
Tin đồn cô chết thành ma
Làm giàu thêm mấy thằng cha thầu đề
Ai ơi chớ lậm số đề
Đề chơi vốn dĩ đời chê đó mà.
thơ vui nói về chuyện cờ bạc (ảnh: internet) |
BÁC THẰNG BẦN
Thơ: Quốc Phương
Chồng thì xóc đĩa với lô đề
Vợ thích SINO* việc bỏ bê
Chỉ biết lo chơi đời chẳng ngó
Hai người hợp tác thật là chê
Vì ham kiếm trác không cần sức
Hướng nghiệp làm ăn chẳng có mê
Của cải tiền tài bay hết cả
Nay thời dựng lán ở triền đê.
Nhưng nay bóng đá là nơi kiếm tiền.
Dân thì cá cược liên miên,
Tan nhà nát cửa đảo điên lòng người.
Mấy anh cầu thủ chịu chơi,
Phong trào bán độ ra đời từ đây !
Dân ta đi xuống mỗi ngày,
Nước ta tan tác vì mày bóng ơi..!
(xem thời sự thấy bắt bán độ ở đồng nai nên tức mình làm 1 bài)
Ác Long
Mà giờ vợ cứ tiền tiền ở đâu”
Chồng thì nét mặt âu sầu
“Vợ à anh lỡ đánh sâu lô đề
Quả này thì chắc là mê
Anh mua cho vợ ngay xe ét hờ
Mua thêm một chiếc ô tô
Đưa vợ đi dạo lượn lờ ngày đêm”
“Tỉnh đê, mở mắt mà xem
Anh nhìn nhà thử anh đem cái gì
Ngày nào anh cũng li bì
Chẳng màng công việc lo chi đường về
Cả nhà có 1 cái xe
Nổ thì lạch bạch đạp tê cả người
Trong nhà còn mỗi cái giường
Hay là bán nốt nằm luôn xuống sàn
Ừ thì cũng mát cũng lành
Nằm ở dưới đất cho nhanh chầu trời”
“Vợ à anh biết sai rồi
…vợ đừng nói nữa…
Anh thôi lô đề.”
(Hoa Rừng)
Lô đề cờ bạc cái gì cũng hay
Tôi thì được cái mát tay
Sờ bài rất đỏ. Cầm tay là yêu liền
Số tôi được cái lắm duyên.
Đàn ông thì ghét đàn bà lại yêu.
Chiều chiều đi đánh con lô
Tối về lại chúng các e sô vào
Nếu mà các bác không tin
E cho một số không về e đền cho
" Nhưng bây giờ các bác biết em đang ở đâu ko. Các bác đừng nói nhé e chuồn đây"
Lô ghi 2 cáp mà không thấy về
Hôm nay cháu thử chơi đề
Nếu mà vẫn trượt cháu thề không chơi
- Cháu ơi chớ có bồi hồi
Nhiều người nói vậy nhưng rồi vẫn ghi
Số đỏ cháu phải xét suy
Khi nào tới vận cháu thì giàu to
- Đánh to thì mới trúng to
Vốn bỏ ra lớn đâm lo bác à
Khi xưa chất phác, thật thà
Từ ngày đề đóm cháu là du côn
- Ấy ấy cháu bé cái mồm
Để cho bác kiếm bát cơm qua ngày
Hôm nào kết, đánh thẳng tay
Đánh to một chút mà xây nhà tầng
- Bác nói thế, cháu xin vâng
Hôm nay cháu thấy lâng lâng lạ thường
Đêm qua nằm ngủ trên giường
Cháu mơ cháu được cô thương phen này
- Mới nhìn bác đã biết ngay
Bác biết là cháu thường hay mơ màng
Lô xiên, đề đánh 3 càng
Bắt cầu, đánh bóng là vàng đầy tay
...
Bùi tai ngẫm thấy hay hay
Bao nhiêu vốn liếng dồn ngay số đề
Chỉ vì một thoáng u mê
Cửa nhà bán hết, triền đê đón chờ.
(Trâu Rừng)
Cách đây hơn chục năm rồi
Cái thời vé số chỉ hai ngàn đồng.
Nhà bên có bác nhà nông
Trúng hơn chục vé, như rồng lên mây.
Khang trang nhà cửa dựng xây
Không còn vách lá, cột cây tạm hờ.
Tủ nhôm, tủ kính, tủ thờ
Âm ly, đầu đĩa hát hò suốt đêm.
Ngủ toàn nệm ấm, chăn êm
Điều hòa bật suốt, cả đêm lẫn ngày.
Ở trong tủ lạnh luôn đầy
Thịt gà, thịt vịt, chất đầy mực tôm.
Đắn đo bàn bạc vài hôm
Bung làm nhà máy ương tôm sạch tiền.
Giữa chừng vốn nặng ngạc nhiên
Lỡ leo đành phải vay tiền đắp thêm.
Đến khi sản xuất ra tôm
Trớ trêu là chẳng ai thèm đến mua.
Vốn thì đổ xuống như mưa
Tiền thì lấy được còn thua đánh giày.
Nản lòng nên ổng dẹp ngay
Đổ hàng trăm triệu, giờ đây hoang tàn.
Bây giờ chồng chất nợ nần
Đất đai thế chấp ngân hàng còn đâu.
Nhìn ông hàng xóm mà đau
Nếu xưa không trúng thì đâu như giờ.
Ai ơi xin chớ mộng mơ
Làm giàu nhờ của bất ngờ trời cho.
Miễn là áo ấm, cơm no
Tiền ta có được phải do ta làm.
Ở đời nhớ lấy phương châm
Có tay làm lụng thì hàm mới nhai.
(Nguyễn Phải)
Hôm qua anh đến chơi nhà
Thấy mẹ xóc đĩa còn cha ghi đề
Em thì cũng bộ đề nghê
Đang ngồi coi thử xem về con nao
Anh vừa mới bước chân vào
Bố em hắng giọng thằng nào đấy con
Trong lòng anh thấy hơi run
Khúm la khúm lúm thưa luôn là mình
Rồi mẹ em bất thình lình
Hai tay chống nách lườm kinh cả người
Anh vờ nói nói cười cười
Thưa thưa gửi gửi mở lời phân bua
Nhưng bố em thật chẳng vừa
Hình như nghe nói ngày xưa một thời
Giang hồ khét tiếng giữa đời
Đâm thuê chém mướn còn đòi nợ thuê
Mẹ em cũng thật gớm ghê
Các ngón cờ bạc chẳng chê món nào
Ngày trước nghe nói là đào
Cho nên nghiện ngập ăn vào máu luôn
Nghe xong lý lịch anh chuồn
Thôi bye em nhé để buồn riêng anh
Không bố lại xin tiết canh
Còn mẹ em lại cho anh vào tròng
Ra được nhà em mừng thầm
May mà chưa bị tím bầm mặt ra
Thôi thì mình lại nhắc ta
Từ nay anh cạch đến già chẳng yêu....
(Lá Vàng)
Thu này vẫn giống thư xưa
Vẫn đi xe đap vẫn chưa có bồ
Chiều nay đánh thử con lô
Biết đâu trúng chiếc ô tô đổi đời
Nhà tớ nghèo rớt mùng tơi
Ai mà lấy tớ ôi thời ăn rau
Thit cá thì chẳng có đâu
Cơm canh đạm bạc an rau thôi à.
(Minh Ngọc Hoàng)
CỜ...nhầm một nước bỏ luôn
BẠC...tiền không có cũng buồn lắm thay
SÓC...nhiều thì sẽ đau tay
ĐĨA...bát vỡ đầy lại sắm mới thôi
MUÔN...năm cuộc sống nổi trôi
ĐỜI...người phiêu bạt biết nơi nào dừng
TÁN...gái gái lại dửng dưng
GIA...đình nghèo khó bần cùng em chê
BẠI...ùa với thất kéo về
SẢN...nghiệp đề huề có lẽ em yêu
HẠI...đời anh mãi cô liêu
NGƯỜI...ơi nước mắt sao nhiều vị cay
THẾ...gian ai chẳng từng say
NHÂN...duyên chưa tới nợ vay cuộc đời!
(Anh Khang)
Mong nhân thế chớ lầm đường lạc lối
Xa vũng lầy tội lỗi hại bản thân
Một thời tôi lỡ bước đi
Bạn bè xã hội khinh khi chê cười
Uổng thay cho một đời người
Ăn chơi cờ bạc chẳng lười làm ra
Để rồi thân dại như ma
Rượu chè cờ bạc rồi xa bồ đà
Giờ thì ai cũng tránh xa
Giọt lệ rơi xuống chỉ ta với mình
Quay đầu về với gia đình
Có cha có mẹ yêu mình mà thôi
Con xin sám hối mẹ ơi
Từ nay không để mẹ rơi lệ buồn.
(Phương Trần)