Đây là chủ đề thơ tiếp theo sau loạt thơ tình buồn những đêm cô đơn không ngủ mà tôi đã chia sẽ...
thơ tình sầu (ảnh: internet) |
#01
THƠ TÌNH SẦU: LỜI CUỐI
Thơ: Ngọc HânNếu một ngày em lặng lẽ quay lưng
Xin anh đó ..đừng bao giờ níu giữ
Chỉ vậy thôi..với em là quá đủ
Im lặng rồi...mọi thứ ..sẽ nguôi ngoai...!
Nếu một ngày..con đường ấy rẽ hai...
Hãy vui lên ,vững vàng anh tiến bước
Nghĩ thật nhiều về con đường phía trước
Đừng bận tâm chuyện quá khứ làm gì...!
Nếu một ngày hai đứa sẽ chia ly...
Mình em thôi...được nhớ về ký ức
Dẫu có đôi lần con tim em buốt nhức..
Em vẫn bằng lòng để được nhớ về anh...!
#02
NÓI VỚI ANH
Thơ: Ngọc HânChỉ cần mình im lặng chút nữa thôi
Là hai đứa sẽ đi về hai ngã
Người yêu ơi..thôi thì đừng buồn bã
Chuyện chúng mình hãy kết thúc đi anh
Hứa với lòng là em sẽ quên nhanh
Nhưng tất cả chỉ là lời nói dối
Nhớ thương anh bao lần em đắp đổi
Ngày qua ngày nỗi nhớ lại dày thêm
Em giận mình vì đã khóc bao đêm
Giọt nước mắt cứ rơi hoài xuống gối
Bao đêm rồi em một mình nhức nhối
Cố kiếm tìm cái cớ ..để chung đôi
Làm sao đây..mỗi đứa một phương trời
Em chẳng đủ tự tin mà yêu nữa
Hãy quên đi những lời em đã hứa
Im lặng rồi...mình sẽ cách xa thôi..!
thơ buồn dang dở (ảnh: internet) |
#03
TÌNH EM...ĐỢI ANH!
Thơ: Cỏ Hoang Tình BuồnNgày anh đi, chân em thờ thẩn bước
Dòng đời trôi xuôi ngược chắn lối về
Em ngỡ ngàng giữa vạn dặm sơn khê
Làm nỗi nhớ câu thề luôn đứng đợi!
Tình hụt hẫng, cứ làm em chới với
Ôm bơ vơ...sáng tối mãi chờ mong
Nước mắt rơi, từng giọt cứ xuôi dòng
Yêu nhớ quá lệ sầu long đong chảy!
Em đợi anh trong vòng tay vụng dại
Làn môi mềm, ân ái ngọt ngào dâng
Em nghiêng vai đón nắng biết bao lần
Chờ hơi ấm lâng lâng...trong im lặng.
Ngày anh đi bầu trời như trống vắng
Em ngẩn ngơ chết lặng phía bên đường
Nay anh về...em gởi hết yêu thương
Tay níu chặt quên sầu vương ngày cũ.
#04
ĐỪNG
Thơ: Tùng TrầnĐừng cố gắng khi thấy rằng không thể
Giả vờ cười chỉ để tự mình đau
Thà thả buông cho khoé mắt lệ trào
Rồi đứng lên mà lau khô người nhé
Đừng tỏ ra là kiêng cường mạnh mẽ
Rồi âm thầm lặng lẽ lúc cô đơn
Suốt canh thâu giấc ngủ lại chập chờn
Cứ oán than trách hờn đời đen bạc
Đừng để cho dòng nghĩ suy lệch lạc
Là con người nào ai khác chi ai
Thấy ấm lòng khi có nắng ban mai
Lạnh đôi vai lúc màn đêm giăng lối
Đừng ngóng trông điều xa xôi dịu vợi
Hãy sống bằng tiếng gọi của con tim
Chẳng của ta dù hao tốn công tìm
Thì cuối cùng chỉ là niềm hụt hẫng.
dang dở cuộc tình (ảnh: internet) |
#05
NGHI NGỜ
Thơ: Ngọc HânNếu nhìn vào tận đáy mắt của em
Anh sẽ thấy bóng hình anh ở đó
Bóng hình anh đã hằn lên rất rõ
Chẳng thể nào bôi xóa được đâu anh
Nếu nhìn vào tận đáy mắt của anh
Em có thấy bóng hình em ở đó ????
Trái tim kia vẫn còn đang bỏ ngõ
Chẳng bao giờ hiện rõ phải không anh
Nếu nhìn vào trong đáy mắt của nhau
Ta sẽ thấy được những gì anh nhỉ ???
Tình em trao vẫn một lòng chung thủy
Nhận lại gì từ đáy mắt của nhau ???
#06
MỘT THOÁNG CHẠNH LÒNG
Thơ: Cỏ Hoang Tình BuồnTôi cùng Anh...hai người luôn xa lạ
Sống khác quê hai lối rẽ đường đời
Rồi một ngày thương xót quá đi thôi
Anh lâm bệnh tôi đứng ngồi trăn trở.
Chốn trần gian phải chăng là chữ nợ
Suốt cuộc đời ...than thớ với trả vay
Thời gian trôi năm tháng cứ đọa đày
Giữa cơn lốc của Lão, Sinh, Bệnh, Tử.
Ai cũng bước nhưng đâu theo thứ tự
Rồi ngậm ngùi và chua chát héo hon
Ngày mai đây giữa kẻ mất người còn
Sầu đứng khóc héo hon ngân ngấn lệ.
Trần gian ơi...sao lắm điều dâu bể
Để cho người phải chịu cảnh xót xa
Quá đau thương từng giọt lệ vỡ òa
Tôi cúi vội dâng cành hoa khóc tiễn.
thơ tình buồn bã (ảnh: internet) |
#07
THƠ BUỒN: TÌNH...
Thơ: Tùng TrầnLần cuối cùng xin hãy nói đi em
Rồi mai đây mộng êm đềm tan vỡ
Em bước đi để theo người làm vợ
Như đò chiều dang dở bến yêu đương
Nói đi em sao mình phải đôi đường
Khi chúng ta vẫn nhìn về một hướng
Hay bởi tại nghịch mùa cơn gió chướng
Nên chia lìa mà lòng mãi vấn vươn
Lần gặp này sao mắt lệ trào tuôn
Khi sáng mai mình đôi đường đôi ngã
Khóc đi em cho môi mềm ướt lã
Giọt lệ này xin trả lại cho nhau
Trả những ngày mình mộng ước mai sau
Tiếng yêu thương lời ngọt ngào nồng thắm
Những kỷ niệm bây giờ bay xa lắm
Hết thật rồi sâu đậm mối tình ta
Sao cuộc đời luôn mang những xót xa
Chữ hiếu tình sinh ra người phải chọn
Tình ngọt ngào cũng nén lòng đứt đoạn
Hay chữ tình đẹp..phải trót ly tan.
*** Xem thêm: Những bài thơ chia tay tình yêu buồn nhất
#08
EM ĐI LẤY CHỒNG
Thơ: Ngọc HânVậy là hết..ngày mai em đi nhé
Mối duyên này xin giữ chặt vào tim
Dẫu nhớ thương anh cũng chớ kiếm tìm
Cho em được bình yên nơi xa ấy
Lòng của em đớn đau nhiều biết mấy
Khi đôi mình phải chia cắt đôi nơi
Nhớ hay thương thì mình cũng xa rồi
Anh hãy hứa vui thật nhiều anh nhé..!
Để em thấy anh là người mạnh mẽ
Chẳng đớn đau ..khi hai đứa xa rời
Chút nổi lòng em gửi đến muôn nơi
Anh hãy nhận..xem như quà ly biệt.
#09
GỌI NHAU LÀ CỐ NHÂN
Thơ: Cỏ Hoang Tình BuồnEm và Anh đường đời hai lối mộng
Yêu nhớ nhiều rồi cũng vẫn chia xa
Thời gian qua dẫu tha thiết mặn mà
Đành cam phận chia ra tình hai ngã.
Về đi anh bóng chiều buông trên lá
Mây cuộn về, trời cũng đã sắp mưa
Có gì đâu chỉ một chút hương thừa
Ôm giữ mãi sớm trưa thêm cay đắng.
Hãy quay lưng và lặng thầm bẽn lẽn
Dù xé lòng...nước mắt nhớ đừng rơi
Không còn nhau và gọi cố nhân rồi
Thì chấp nhận chia đôi mình tan vỡ.
Em cùng anh mình đâu ngờ không nợ
Năm tháng dài ôm nhớ chỉ buồn thêm
Gió thổi ngang chiếc lá rớt bên thềm
Mang nước mắt tình em ngày xưa đó.
thơ tâm trạng buồn, cô đơn (ảnh: internet) |
#10
VIẾT CHO NGƯỜI ĐÃ XA
Thơ: Tùng TrầnNỗi nhớ ơi đến bao giờ mới cạn
Kỷ niệm nào sao cũng chẳng vơi đi
Em bây giờ đã cất bước vu qui
Nhớ làm chi cho bờ mi ướt đẫm
Như cánh chim giờ em bay xa lắm
Về phương trời êm ấm chốn bình yên
Ngày giã từ em nói chẳng nợ duyên
Vội quay lưng lên thuyền sang bến khác
Em nào hay cõi lòng anh tan nát
Muốn em cười nhưng đắng chát bờ môi
Em ra đi anh không oán nửa lời
Chỉ trách mình sinh ra đời ngang trái
Anh mong sao cho thuyền em xuôi lái
Sống bên người được êm ái yên vui
Mất em rồi anh lạc lỏng chơi vơi
Theo tháng năm cuộc đời luôn trôi nỗi
Có những lần nhớ em anh tự hỏi
Cũng kiếp người sao quá đổi đắng cay
Biết tìm đâu của ánh nắng ban mai
Để con tim đêm đông tàn ấm lại
Yêu em nhiều..hay tại anh khờ dại
Yêu em nhiều..nhưng mãi mãi mất em.
#11
DẤU CHẤM HỎI
Thơ: Ngọc HânTa là gì....trong ký ức của nhau..?
Là đớn, là đau...hay là gì anh nhỉ...?
Nhớ khi xưa...bao lần anh thủ thỉ...
Tiếng yêu thương...em giữ mãi bên mình !
Trăn trở hoài mỗi buổi sáng bình minh..
Không ngủ được..vì nhớ anh thao thức
Bao lần nhớ anh là bao lần hậm hực
Nhớ anh nhiều..anh có nhớ em không..?
Em là gì trong suy nghĩ của anh..?
Người dưng thôi ..phải thế không anh nhỉ..?
Tình ta trao..chắc là không bền bỉ...
Nên bây giờ mãi mãi lạc mất nhau...!
thơ kết thúc tình yêu, tình dang dở (ảnh: internet) |
#12
LỜI THÌ THẦM BỎ NGỎ
Thơ: Cỏ Hoang Tình BuồnRồi một ngày anh cũng bỏ ra đi
Bước vội vả âm thầm theo kẻ khác
Bởi thân em kiếp hồng nhan phận bạc
Cố níu ghì mà có giữ được đâu
Đường vào yêu có muôn vạn nẻo sầu
Đâu chỉ nhớ để rồi than với thở
Tình đôi ta có duyên mà không nợ
Đành chia xa và hãy cố tìm quên
Đường em đi có ngàn vạn thác ghềnh
Nhiều cay đắng bồng bềnh như sóng vỗ
Ôm thương đau trái tim đầy loang lổ
Có vá lành vết xước cũng như không
Có còn chăng là chỉ ở tấm lòng
Đừng vội vả quay lưng trong vội vả
Em nhớ lắm bởi yêu anh nhiều quá
Rồi thẩn thờ ôm bóng mỏi mòn trông.
#13
KẾT THÚC
Thơ: Tùng TrầnCơn gió chiều đã nhè nhẹ cuốn trôi
Đám mây đen nơi bầu trời cuối nẽo
Mang nỗi đau nơi con tim dày xéo
Bởi tình đời nhạt nhẽo chữ dối gian
Nín đi em đừng để mắt tuôn tràn
Giọt lệ cay vươn mang bao sầu khổ
Bởi tình kia như thuyền xa bến đỗ
Người dối lừa đâu còn chỗ cho em
Dẫu biết rằng em tan nát con tim
Khi tiếc thương mộng êm đềm vụt mất
Bởi tình kia em trao người chân thật
Nhưng cuối cùng lại chồng chất niềm đau
Tự vấn mình duyên phận bởi trời cao
Tình ra đi thì làm sao níu giữ
Nín đi em học hai từ tha thứ
Bởi tương lai còn những thứ đang chờ
Hãy mở lòng đừng lạnh nhạt thờ ơ
Khi quay lại là bến bờ hạnh phúc
Tự nói rằng..tôi ơi thôi đừng khóc
Đến lúc rồi..kết thúc một niềm đau.
Cô gái khóc vì tình yêu buồn (ảnh: internet) |
#14
THÀ RẰNG NHƯ THẾ...!
Thơ: Ngọc HânEm đã thấy hương tình yêu nhạt bớt
Chuyện vui buồn không chia sớt cùng nhau
Chẳng thiết tha như thuở mới bắt đầu
Và khoảng cách cứ thẳm sâu...lặng lẽ
Nếu thực sự tình mong manh nhỏ bé
Cứ hững hờ như thế để rồi xa
Một mai kia nỗi nhớ sẽ nhạt nhòa
Niềm đau cũng đâu thể là mãi mãi
Ký ức xưa nay đành xin gói lại
Chuyện tình buồn... ngang trái với đau thương
Em sẽ chôn theo cuộc sống vô thường
Thà như thế...rồi đường ai nấy bước
Dẫu chẳng muốn nhưng làm sao khác được
Trái tim hồng chẳng còn thuộc về nhau
Nghĩa lý không khi chung một nhịp cầu
Mà hạnh phúc lại nhuốm màu dối trá
Thà xem nhau như hai người xa lạ
Lạc lối đường chung một ngả vậy thôi
Có gì đâu mà tim phải ngậm ngùi
Rồi đau xót cả đời ôm nuối tiếc...!
#15
KHÚC TÌNH SẦU
Thơ: Song LinhGió thì thầm lay nhẹ những hàng cây
Lá xào xạc rơi đầy con ngõ vắng
Bên song cửa một tâm hồn trĩu nặng
Tiếng tơ lòng văng vẳng khúc sầu đau
Đêm khuya rồi mây tím phủ một màu
Không gian lặng... tìm nhau trong nỗi nhớ
Bên ngực trái dường như đang loạn thở
Cứ dập dồn muốn bung vỡ làm đôi
Kỷ niệm yêu dâng cảm xúc bồi hồi
Hai miền nhớ thúc thôi vòng tay xiết
Muốn ôm trọn trái tim khờ mãnh liệt
Như Ngọc Lan tinh khiết tỏa hương nồng
Đêm khuya rồi sao vẫn cứ ngóng trông
Trăng rọi khắp... cô phòng...thêm hiu quạnh
Khung trời thẳm ngàn sao đang lấp lánh
Sương đọng dần buốt lạnh nụ cười hoa
Mắt lim dim nghe những bản tình ca
Dòng lệ thắm nhạt nhòa theo lời hát
Mùi Hoa Sữa thoảng về thơm ngào ngạt
Nhớ thương người... mặn chát cả bờ môi.
cô gái buồn quay mặt nhìn về xa xăm. |
#16
GIỌT NƯỚC MẮT
Thơ: Hoàng LanGiọt nước mắt em dành cho anh đó
Thấm vào đâu anh có biết hay không
Tháng với năm cứ mãi mãi xuôi dòng
Cả bốn mùa xoay vòng thương và nhớ
Giọt nước mắt âm thầm rơi duyên nợ
Theo dòng đời trăn trở nhịp thời gian
Nguyệt tơ sao gieo cay đắng bẽ bàng
Để đôi tim ngỡ ngàng trong tiếc nuối
Giọt nước mắt, nụ cười xen hờn tủi
Ngọt, mặn, cay đôi môi đỏ hương nồng
Ngày anh về còn xa lắm phải không?
Đừng trả lời, để em mong em đợi
Giọt nước mắt theo tháng ngày mong mỏi
Dành cho anh khi mỗi độ trăng tròn
Lúc anh buồn nhìn trăng ở đầu non
Nụ cười em còn long lanh ngấn lệ...!
#17
NGẢ RẼ NGÀY MAI
Thơ: Vũ ThắmEm rất sợ ngày mai mình gục ngã
Cách xa rồi cũng là phút chia phôi
Con tim em nó sẽ rất chơi vơi
Và đau đắng giữa dòng đời nghiệt ngã
Ngày xưa ấy xem nhau là tất cả
Mà giờ đây hình như đã... người dưng
Giữa hoài - quên ta cứ ở lưng chừng
Để trăn trở đêm khuya cùng nỗi nhớ
Em hiểu rằng khi không còn duyên nợ
Chữ dở dang níu kéo đâu được gì
Thôi cũng đành bởi phận số thiên di
Chẳng thể xiết níu ghì ta quay lại
Anh và em mình xa nhau mãi mãi
Đừng gặp lại để đỡ phải đau thêm
Gió ngoài kia dù có buốt lạnh mềm
Đừng lo lắng ai ở bên ai nữa
Hãy quên hết những gì mình đã hứa
Bởi yêu thương do chọn lựa khôn cùng
Khi hai ta chẳng bước lối đi chung
Buông tay ngược, thôi chớ dừng ngả rẽ!!!
cô gái buồn trong chiều hoang. |
#18
MÙA GIÓ NGƯỢC
Thơ: Diệp LyCon đường tình thăm thẳm mịt mờ xa
Ai chia cắt duyên ta thành đôi mảnh
Nửa góc biển chơi vơi từng đêm lạnh
Nửa chân trời cô quạnh giữa màn sương.
Gió ngược mùa cho héo hắt lời thương
Làn tóc rối sầu vương trên khóe mắt
Đếm thời gian bằng tiếng lòng se sắt
Đong ân tình quặn thắt cả buồng tim.
Gió ngược mùa cho mòn mỏi cánh chim
Chân lê bước đi tìm trong cõi mộng
Mơ vỡ tan khi sương mai lắng đọng
Trĩu nặng sầu ước vọng chỉ mình ta.
Gió ngược mùa hương tình cũng phôi pha
Kỷ niệm cũ nhạt nhòa trong tiềm thức
Còn đọng lại bao nỗi niềm day dứt
Gió ngược mùa thao thức nhớ người dưng.
#19
EM MÃI ĐI TÌM
Thơ: Cỏ Hoang Tình BuồnVượt đường dài lặn lội kiếm tìm anh
Bởì nhung nhớ đã dành cho nhau cả
Ngày chưa quen chúng ta cùng xa lạ
Nhưng lâu dần tình đã thấm vào tim.
Thuở vắng anh...em mãi miết đi tìm
Nén nỗi nhớ vào buồng tim cháy bỏng
Cứ ngẩn ngơ đợi mong nhiều hi vọng
Bởi tình này mình sống hết cho nhau.
Em vắng anh đôi phút đứng khóc sầu
Xin trời đất đừng đau thương ập đến
Dù đôi chân giữa dốc đời khập khễnh
Nhưng tiếng yêu vẫn gọi đến cuối đời.
Anh không về nước mắt mãi thầm rơi
Bên khung cửa em mượn lời nhắn gió
Người thương ơi! hẹn hò đừng bỏ ngỏ
Mãi gần nhau...như bóng có bên mình.
cô gái buồn với nhành hoa dại. |
#20
YÊU LẦM
Thơ: Hoàng YếnChuyện tình mình ngắn ngủi vậy sao anh
Sao nỡ đành coi nhau như xa lạ
Đến rồi đi âm thầm...vội vã
Lời hứa hôm nào sao anh đã vội quên
Phải chăng người lừa dối tình em
Coi tình cảm là trò đùa giải trí
Đến rồi đi chẳng bận tâm ...suy nghĩ
Anh giống như một kẻ chỉ qua đường
Em dại khờ nên cứ nhớ ...cứ thương
Cứ tin tưởng tình của anh là thật
Để đến khi người lạnh lùng đi mất
Mới nhận ra mình quá nhẹ dạ ...cả tin
Trót trao anh tất cả con tim
Nguyện yêu người trọn đời chung thủy
Tình của em chân thành là thế
Sao người nỡ đành để cho nó vỡ tan
Anh cứ vui ...cay đắng để em mang
Chúc anh luôn bình an ...vui vẻ
Yêu thật nhiều người đến sau ...anh nhé
Đừng giống như em ...người ta sẽ thiệt thòi
Dù sao em cũng xin cám ơn người
Đã cho em một thời gian hạnh phúc
Cho em thêm một lần hiểu được
Lòng dạ con người trong đục có ai hay
Yêu sai người...em đành chịu đắng cay.
#21
VẦN THƠ TÌNH DANG DỞ
Thơ: Cỏ Hoang Tình BuồnNgày mai này dù lặn biển trèo non
Anh vẫn nhớ lúc còn nhau sớm tối
Kỷ niệm xưa một thời đâu thay đổi
Luôn bên anh chẳng lạc lối bao giờ.
Xa nhau rồi muôn thuở sống bơ vơ
Chiều lặng lẽ ngồi chờ xem sóng vỗ
Mãi ước ao mong sao không bão tố
Để bèo trôi theo nước đổ xuôi dòng.
Nhưng hết rồi hi vọng chỉ hoài công
Tim lạnh buốt nỗi lòng đang rên xiết
Những vần thơ nay viết lời chia biệt
Bởi yêu thương tha thiết đã khép rồi.
Cuộc đời mình ngược lối phải lìa đôi
Anh đau xót lòng bồi hồi thương nhớ
Mãi mất như những vần thơ dang dở
Nên trả người tình không nợ từng vay.
cô gái khóc tuyệt vọng. |
#22
ĐI TÌM KỶ NIỆM
Thơ: Cỏ Hoang Tình BuồnEm mãi tìm kỷ niệm phía triền sông
Ngồi nhặt lá trôi bềnh bồng khô héo
Giống đời em mãi gieo neo bạc bẽo
Tình trái ngang dày xéo cũng tan rồi.
Anh hãy về mà sánh bước chung đôi
Đừng thương nhớ hay bồi hồi chi nữa
Bởi tình anh...như cơn mưa mọi bữa
Chỉ thoáng qua câu hứa cũng khô dần.
Em suốt đời...lận đân chốn phù vân
Lòng đau đớn chết dần theo quá khứ
Nợ duyên tan chớ chần chừ lưỡng lự
Nên tìm quên lưu giữ chẳng được gì.
Duyên cạn rồi, suy nghĩ chẳng ích chi
Còn đâu nữa mà thầm thì thương tiếc
Hãy quay lưng cùng nói lời đoạn tuyệt
Đường song song nên mãi miết xa rồi.
#23
TÌNH ĐÃ VỤT BAY
Thơ: Cỏ Hoang Tình BuồnYêu dù nhiều em cũng của người ta
Thương với nhớ đậm đà rồi cũng thế
Nghĩa gối chăn lối về mình không thể
Đừng níu nhau rồi để phải chạnh lòng..
Mình bây giờ thôi hi vọng chờ mong
Dù vẫn biết trong lòng đau đớn lắm
Quá xót xa anh âm thầm gặm nhấm
Vì tình yêu sâu đậm phải chia đường.
Thôi còn gì mà vương vấn nhớ thương
Tình có mất vô thường đâu tránh khỏi
Mỗi chiều buông cứ một mình réo gọi
Người yêu ơi! anh mòn mỏi mong chờ.
Không nhau rồi thương nhớ cũng thờ ơ
Đành thầm lặng thẩn thờ liêu xiêu bước
Mãi xuống lên rồi ngược xuôi mấy lượt
Lòng nhói đau...giọt nước mắt lăn dài.
cô gái ngắm hoa với chút buồn trong lòng. |
#24
ĐÊM CUỐI
Thơ: Bích SenCòn đêm cuối rồi chúng mình chia ngã
Hai người thương thành kẻ lạ hững hờ
Cây liễu buồn rũ xuống đứng chơ vơ
Nhìn đôi trẻ níu từng giờ ly biệt
Sao người nỡ xóa ân nồng da diết
Tại vì em,tại oan nghiệt cuộc đời?
Hay tại vì anh chỉ muốn rong chơi
Giờ mỏi bước nên anh thời đứng lại..?
Bóng trăng khuyết nhìn màn đêm hoang hoải
Em lặng người giữa thực tại đau thương
Hoa Sứ leo phủ kín cả cổng tường
Từng cánh rụng thoảng mùi hương trong gió
Mai anh đón cô dâu về ngang ngõ
Ôm tủi hờn em đứng đó dõi theo
Lễ thành hôn rộn rã chốn quê nghèo
Bỏ bến cũ thuyền giờ neo bến mới
Anh có khóc khi mình xa vời vợi
Hay mỉm cười chân bước tới bờ yêu?
Câu thề xưa bay vút tựa cánh diều
Để đêm cuối hồn tịch liêu cô quạnh...
#25
(đang cập nhật..)
Quang Anh tổng hợp
*****
Trăm năm thì đã là bao
Trăm ngày xây đắp non cao đâu bằng
Bây giờ tất cả đã quăng
Chỉ còn lưu lại mây giăng kín trời
Buồn này buồn lắm em ơi
Kẻ đi người ở viết lời chia tay
Ước chi lại có một ngày
Trời quang mây tạnh , trong tay ấm nồng
Xa nhau vẫn nhớ vẫn trông
Nụ cười ấm cả mùa đông đang chờ
Chia tay sao quá bất ngờ
Nhẹ nhàng như thể giọt mưa cuối cùng..