Bài thơ cảm động về những đứa trẻ mồ côi

November 6, 2014
Những bài thơ cảm động viết về cuộc sống của các em bé sớm mồ côi cha mẹ...
Đó là những vần thơ cảm động viết về những mảnh đời bất hạnh vì mồ côi cha mẹ, thiếu thốn tình cảm của cha mẹ,.. nên cuộc sống các em gặp rất nhiều khó khăn..

Bài thơ em bé mồ côi

THƠ MỒ CÔI: CÁNH CHIM NON MÙA ĐÔNG

Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em như chim non chưa kịp biết bay.
Phải kiếm sống đêm ngày nơi phố vắng.
Bữa đói bữa no cuộc đời cay đắng.
Nuốt lệ vào lòng em chẳng oán than.

Biết khi mô mới hết cảnh cơ hàn.
Bát cơm hẩm ngày ngày chan nước mắt.
Nhìn thấy em mà lòng đau như cắt.
Có bao người vẫn ngoảnh mặt làm ngơ.

Sao không chung tay nâng đỡ trẻ thơ.
Để cho em có giấc mơ hạnh phúc.
Ước mơ tới trường trở thành hiện thực.
Không còn giá băng những lúc đông về.

Trái tim non không còn lạnh tái tê.
Không lay lắt sống bên lề xã hội.
Tương lai về đâu khi toàn bóng tối.
Không người thân ai chỉ lối dẫn đường.

Cầu xin trời cao hãy rủ lòng thương.
Cho em có bờ vai nương tựa nhé.
Đời mồ côi không có cha có mẹ.
Mong mọi người hãy san sẻ lòng nhân.

LIÊN KẾT ĐƯỢC TÀI TRỢ





THƠ MỒ CÔI: EM SẼ VỀ ĐÂU
Thơ: Tùng Nguyễn
Kiếp phận đời em thật quá thương
Ngoài kia lạnh giá vẫn bên đường
Thân gầy tất thiếu không nơi tựa
Bụng đói quần trơ chẳng chỗ vương
Hiện tại về sau chưa kẻ đoán
Tương lai phía trước khó ai lường
Sinh ra lúc nhỏ sao mà vậy
Bố Mẹ đâu rồi hỏi đáng gương .?

Bài thơ cảm động về những đứa trẻ mồ côi

KIẾP MỒ CÔI

Tác giả: Yên Bình
Bao ngày nắng cháy với mưa rơi
Cuộc sống bon chen ở giữa đời
Góc chợ đầu đường thân hôi hám
Lang thang vất vưởng áo tả tơi
Quần dơ rỗng túi nằm chiếu đất
Bụng đói chân rung đắp mền trời
Bơ vơ lạc lõng hồn non trẻ
U buồn số phận kiếp mồ côi

Bài thơ những đứa trẻ mồ côi

PHẬN ĐỜI MỒ CÔI

Tác giả: Thái Tài
Trong tang thương đau xót tủi lệ hờn
Nghẹn đắng lòng thốt tiếng...mẹ cha ơi !!!!
Sao bỏ con bơ vơ lạc nẽo đời
Giữa mịt mù trùng khơi ngàn sóng dữ

Mắt hoen sầu khát khao về quá khứ
Nơi mái ấm đọng đầy tiếng yêu thương
Tuổi thơ con được vui bước đến trường
Tháng ngày dài ru mộng đời bình yên

Có cha yêu và bóng dáng mẹ hiền
Hạnh phúc ngọt tình đoàn viên ấm áp
Bỗng đâu trời nỗi gió giông bão táp
Đem mây mù phủ lấp bóng đời con

Trong phong ba mẹ cha đã không còn
Bao đêm trường mỏi mòn lệ than khóc
Cánh chim non chơ vơ trong cô độc
Lạc loài trôi giữa biển đời mênh mông

Tủi thân con bơ vơ xót nghẹn lòng
Lệ đẫm tràn mơ bóng....mẹ cha ơi !!!!
Quang Anh tổng hợp
Đã có 12 lời bình luận cho chủ đề Bài thơ cảm động về những đứa trẻ mồ côi. Trang web dophuquy.com rất hoan nghênh đón nhận những lời bình luận mang tính xây dựng từ độc giả.
  1. GIẤC NGỦ MỒ CÔI À ơi giấc ngủ mồ côi
    Lời ru êm tiếng ru hời dịu êm
    Thoảng đưa con gió bên thềm
    Xa xa mây trắng bồng bềnh nhẹ trôi
    À ơi câu hát đưa nôi
    Như lời của mẹ ai vừa hát ru
    Ngoài kia con gió mùa thu
    Mưa rơi rớt nhẹ vi vu thoáng buồn
    Danh Chín
  2. BÀI THƠ: TRẺ MỒ CÔI Em đã khóc như lòng tôi đã khóc.
    Như mong mình được che chở bởi tình thân.
    Đừng sợ em ơi! Đã có anh ở đây rồi.
    Anh đứng cạnh dù dòng đời nhiều đau khổ.
    Và đôi lúc…
    Có những ân tình ai chỉ đổ sau lưng.
    Em đừng sợ, Anh luôn là người ở cạnh.
    Vì…
    Anh em mình như cha mẹ phải sanh đôi.
    Tuy không cha nhưng tình anh là thế Phụ.
    Không buột tình nhưng vẫn đứng cạnh thương em.
    Giọt nước mắt em rơi anh dặn lòng luôn chờ đợi.
    Sẽ có ngày không nhặt táo bỏ ai ơi.
    Thì ra,
    Làm lũ trẻ đang thèm tình thương vội.
    Sao bẽo long vì nhũng thứ của rơi.
    Có hay không chỉ là mỗi tiếng đời.
    Đời bạc bẽo không cho nhau đầy một cơ hội.
    Hay, một con đường bé nhỏ lẻn qua thôi.
    Em ơi!
    Anh luôn bảo lòng "Anh sẽ mãi lo cho khi tồn tại".
    Rồi…
    Em chợt khóc như chưa từng được khóc.
    Như muốn tựa tình che chở của người thân.
    Như muốn đôi tay anh mãi mãi làm cầu vòng.
    Luôn tâm cảm…
    Hỉ-nộ-ái-ố tồn tại bất thần trong cuộc sống.
  3. ĐỒNG CẢM Tôi và anh có khác gì
    Tôi thì mất mẹ anh thì mồ côi
    Thốt lên hai tiếng bồi hồi
    Chan hòa nhân ái mồ côi chợ đời.
    (Hoàng Thanh Tâm)
  4. BẠN TÔI Bạn tôi là trẻ mồ côi
    Nhưng mà tính nết, thì thôi miễn bàn
    Ở đời bạn sống vui tươi
    Nụ cười chúm chím, bao người say mê
    Tuy là đứa bé mồ côi
    Nhưng mà bạn vẫn, hơn tôi mọi điều
    Nhẫn nại bình tĩnh không kiêu
    Bạn tôi giải quyết, mọi điều êm xuôi
    Tui đây khâm phục bạn hiền
    Sống vì tình cảm, còn tiền vứt đi
    Cuộc đời vất vả mưu sinh
    Lòng tin thừa có, tính tình miễn chê.....................
    04-08-2014
    Nguyễn Chánh Tín
  5. GIẤC MƠ MỒ CÔI À ơi con ngủ cho ngoan
    Lời ru tắc nghẹn lệ tràn đắng môi
    Tại sao sinh em trong đời
    Không cho em được làm người như ai
    Cha mẹ em nào có hay
    Bơ vơ một tấm thân gầy biết không
    Vô tình phố vẫn cứ đông
    Dòng đời vẫn chảy con không lối về
    Đêm nay gió lạnh tứ bề
    Con nằm co quắp bên lề sân ga
    Con mơ có một mái nhà
    Mơ khi có mẹ có cha sum vầy
    Con thèm một bát cơm đầy
    Cả manh áo ấm những ngày gió đông
    Con mơ có quá lắm không
    Giấc mơ nhỏ bé con mong con chờ
    Mẹ ơi đợi đến bao giờ
    Con cứ hỏi mãi trong mơ bao lần
    (Mẫu Đơn Hoa)
  6. MỒ CÔI Mẹ cha giờ ở nơi đâu,
    Để con cơ cực khổ đau giữa đời ?
    Sinh ra đã kiếp làm người,
    Mà con chẳng được vui cười như ai.
    Sống không biết đến ngày mai,
    Bữa no bữa đói tương lai mịt mờ.
    Đêm về lạc bước bơ vơ,
    Công viên,ghế đá co ro thay giường.
    Đêm mơ cắp sách đến trường,
    Vui cùng bè bạn như thường ước ao.
    Chợt mưa con phải làm sao,
    Trong cơn lạnh lẽo ai nào xót thương ?
    (Những mảnh đời bất hạnh...)
  7. ĐỨA BÉ MỒ CÔI Thương lắm em ơi ! chẳng mái nhà.
    Dòng đời cô độc chẳng dì cha.
    Lang thang khắp xóm rồi cổng chợ.
    Người dăm đồng bạc , kẻ đi qua.
    Tuổi thơ em sao hờn tủi quá .
    Chén cơm chẳng đủ đoạn đường xa.
    Tấm áo mong manh sương lạnh thấu.
    Ai giúp em tôi nguyên khí nhòa.
  8. NÓ (Phần 1) Nó sinh ra trong chiều mưa gió bão
    Nhà nó nghèo nên mẹ nó sanh vườn ( nhà )
    Căn chồi nhỏ cột xiên xiêu vẹo
    Sao qua nổi cơn bão táp phong ba
    Cha nó bỏ ra dầm mưa chịu trận
    Giữ cột chồi cho mẹ nó sinh con
    Nó lọt lòng trong cơn rên bi oán
    Chưa kịp cười đã vội khóc than thân
    Mẹ nó mất vì cơn bão chiều tà
    Và kiệt sức trong hơi tàn lạnh lẽo
    Cha nó buồn nhìn con thơ khóc nấc
    Vừa nghẹn ngào vừa uất hận con thơ
    Kể từ đó nó sống trong đơn độc
    Người cha già không tiếc nuối thương con
    Xem nó là loài quỷ dữ giết người
    Giết chết mẹ cướp đi người vợ thảo
    Nó khóc ròng những đêm dài đòi sữa
    Nào có ai để ý đến nó đâu
    Tiếng rên la vang âm cả trời đất
    Thân hơi tàn cạn kiệt sức trẻ thơ
    Thân con nhỏ nó nào đâu có tội
    Sao mọi người lại đối xử vô tâm
    Để nó sống giữa biển đời đơn độc
    Tối lạnh lẽo hiu quạnh kiếp mồ coi.
    (Tuyết Phi)
  9. ĐỨA BÉ LANG THANG
    Giữa chốn đông người không mẹ không cha
    Lo từng bữa ăn nơi chốn xa lạ
    Con lang thang trên con phố nhỏ ấy
    Từng mảnh bánh mì vụn con nhặt lấy
    Kiếm sống bao ngày không tình thương yêu
    Hằng trong đêm con ngủ góc tường yếu
    Nhớ mẹ nhớ cha trong kí ức buồn
    Mơ gặp mẹ, cái ôm ấp áp ấy
    Hồi tưởng về cha, cõng con bao chiều
    Mẹ ơi! Cha ơi! Hai người xa quá
    Con muốn cuộc sống như bao người lạ
    Có mẹ có cha, hạnh phúc bên nhau
    Nước mắt con rơi giọt nước không màu
    Như cuộc sống bây giờ không màu sắc
    Cố kiếm tìm dấu chân cha, lưng mẹ
    Bởi con cần tình thương người sinh con...
    Ken Tri:9/11/2014
  10. KIẾP MỒ CÔI
    Không nhà, không mẹ, không cha
    Nên em phải sống lẻ loi một mình
    Đêm khuya, sương gió tội tình
    Không giường, không chiếu, một mình co ro.
    Thế nhân ơi ! Có biết cho...
    Thân em ốm yếu ai lo hàng ngày ?
    Cơm thì bữa thiếu bữa đầy
    Vì nhờ bố thí của người phàm nhân.
    Hàng ngày em gång ân cần
    Đánh giày, bán vé, kiếm tiền nuôi thân
    Cuộc đời sao lắm gian truân
    Để em lủi thủi than thân ngậm ngùi.
    Nhìn bạn bằng tuổi vui cười
    Mắt em chan chứa nỗi niềm đớn đau
    Biết đời em sẽ về đâu...
    Lắng nghe tâm sự đêm thâu mà buồn.
    (Phuong Nguyen)
    P/s: Nhìn những em bé không cha, không mẹ sống ở những nơi "Giường trời, chiếu đất " phải kiếm sống qua ngày...
    Nghĩ mà xót xa...
  11. MỒ CÔI
    Trốn nên thơ dòng đời xô đẩy
    Dòng nước nguồn xiết chảy về đâu
    Thắp nên hai nén hương cầu
    Cho cha mẹ sống bạc đầu bên con
    Lời phật dạy hiếu ơn báo đáp
    Như Mục Kiều tan nát hồn côi
    Vãng sinh dù đã đi rồi
    Nghiệp oan phải trả mới hồi kiếp sau
    Tiếng kinh cầu cho hồn phảng phất
    Nơi cảnh chùa chất ngất yêu thương
    Trẻ thơ lạc bước vô đường
    Vỉ cha mẹ lở bỏ bươn chẳng màng
    Giửa dòng người đắng cay muôn phận
    Không biết tình lận đận nơi nao
    Đau thương tiếng nấc nghẹn ngào
    Thân làm cha mẹ khóc gào lòng con
    Chớ trêu thay cảnh đời bất hạnh
    Khiến tâm buồn gọi chạnh niềm đau
    Xin đời hạnh phúc đôi câu
    Cho trẻ thơ được ơ ầu yêu thương.
    (Thao Ngo)
  12. BÀI THƠ: BỞI SỐ MỒ CÔI
    Mang hờn cảnh sống thảm thê lương
    Tủi kiếp lầm than đọa phố phường
    Nắng giải thân em khô cháy sạm
    Mưa dầm phận chị ướt mù sương
    Mòn trông bữa ấm nơi qua lại
    Mõi ngóng ngày no chốn bụi đường
    Bởi số mồ côi đành chấp nhận
    Mong đời thấu cảnh khổ mà thương...
    (Thái Tài)

 
Di chuyển lên trên cùng



Bình luận bài viết