thơ tháng 7 hay (ảnh: internet) |
THÁNG BẢY
Thơ: Hương Vang
Tháng bẩy rồi trời lại đổ mưa ngâu
Vừa mới nắng trời lại sầu đổ lệ
Cứ trăn trở cứ mãi hoài như thế
Như chuyện tình dâu bể cõi nhân gian
Tháng bẩy rồi thu dịu ngọt nồng nàn
Và tình cảm cũng chứa chan đầm ấm
Hoa cỏ dại cũng tỏa hương dịu đậm
Hương mùa thu ngọt lắm biết không anh ?
Tháng bảy rồi lá chuẩn bị xa cành
Để lộc biếc chồi xanh đâm trở lại
Và giọt nắng cũng hamh hao ngây dại
Chẳng gắt gao mê mải kéo ngày dài
Tháng bảy rồi sương phủ nhẹ ban mai
Tia nắng sớm đan cài soi lóng lánh
Và em thấy đôi vai mình se lạnh
Cô đơn buồn bởi khoảng cách quá xa
Tháng bảy rồi ngâu đã ghé hiên nhà
Em lại thấy xót xa nhiều đến lạ
Bởi hiện tại mình cách xa nhau quá
Nên em buồn tơi tả cả con tim
Tháng bảy rồi em lại cố dõi tìm
Một hình bóng tựa cánh chim mê mải
Vẫn vỗ cánh bay về miền xa ngái
Hỏi bao giờ trở lại hỡi mùa ngâu ??
Bài thơ hoài niệm về tháng 7 xưa..
GIẤC MƠ THÁNG BẢY
Thơ: Hiền Trần
Đêm lặng lẽ em một mình suy nghĩ
Chợt ùa về bao kỷ niệm ngày xưa
Tháng bảy này trời thường chợt đổ mưa
Mang nỗi nhớ khi xưa chiều cuối hạ
Bởi ngâu về đã ngăn tình hai ngả
Em thấy buồn khi chót đã yêu anh
Tháng bảy ơi sao nỗi nhớ mong manh
Khi tim côi đã dành cho anh hết
Anh biết không những đêm dài mỏi mệt
Ôm mối tình chết lặng đếm thời gian
Em chìm vào mỗi giấc ngủ miên man
Mơ anh đến trong ngập tràn...hạnh phúc...
Tháng 7 của anh, em và cô đơn (ảnh: internet) |
Bài thơ viết về cơn mưa tháng 7 với chút buồn man mác..
MƯA NGÂU
Thơ: Mạc Phương
Chiều tháng bảy mưa lại rơi tầm tã.
Mái tranh nghèo nghiêng ngả trước bão giông.
Gió gào ngàn như vừa mới sổ lồng.
Giang cánh tay để xông ra càn quét.
Thi nhau rơi... mưa thấm bùn nhão nhoét.
Lối mộng xưa lở loét vết chưa lành.
Bao tình nghĩa dường như cũng mong manh.
Chút chân thành chẳng còn xanh màu nắng.
Miếng trầu têm quét thêm vôi cho nặng.
Bỏng môi hồng... vết sẹo trắng thời gian.
Lá trầu già đang héo úa trên giàn.
Cau đỏ cuống dần cạn đi sự sống.
Mưa vẫn rơi tàn phai theo ước vọng.
Giọt sầu tuôn như sóng réo ầm ầm.
Dòng tin nhắn cứ nằm đó lặng câm.
Đợi hết ngâu... là tâm hồn thanh thản.
Bài thơ viết về tháng 7 với nỗi nhớ ngày xưa, một chút buồn trong những ngày cuối Hạ..
KHÚC TÌNH THƠ THÁNG BẢY
Thơ: Quy NgọcTháng 7 về ta cùng đan sợi nhớ
Níu thời gian để khi lỡ xa nhau
Sẽ chỉ đọng những kí ức đậm màu
Đong mật ngọt không đau lời ước hẹn
Trời cuối hạ cánh phượng hồng bẽn lẽn
Đứng cúi đầu nghèn nghẹn nói chia xa
Còn lại gì khi mới chỉ hôm qua
Trang nhật kí vỡ oà niềm tiếc nuối
Ngồi một mình hong khô làn tóc rối
Đếm giọt tình nông nổi chạm bờ môi
Nghe nhịp tim ngân từng tiếng bồi hồi
Mơ về người chẳng làm nguôi nỗi nhớ
Chiều tháng 7 tiếng mưa buồn than thở
Chạm vào lòng cứ ngỡ sẽ hư hao
Nhưng sao tim lại thấy mãi cồn cào
Chẳng bình yên nghẹn ngào em bật khóc
Ngón tay anh mãi đan cài trên tóc
Mình dìu nhau bên góc phố toả hương
Mặc chiều phai nhuộm tím khoé môi hường
Nơi đáy mắt đọng hương tình dịu ngọt
Tháng 7 về hãy bên em dạo gót
Đan sợi thương khi chót đã đắm say
Bỏ sau lưng những hờn giận mỗi ngày
Nắm chặt tay cùng say câu duyên nợ…
ngày tháng bảy (ảnh: internet) |
Bài thơ khung cảnh tháng 7 thật hay..
THÁNG BẢY
Thơ: Vinh Thành
Tháng bảy nắng vẫn ngập tràn khắp lối
Lá xanh tươi ve vẫn còn ngân
Và đất trời như có chút phân vân
Như lưu luyến điều gì chẳng nói
Gửi ve tuôn ôm cành tiếc gọi
Nhuốm xanh ngàn dẫu cách biệt trùng san
Ai đang vén sợi mây chiều bẽn lẽn
Khóe môi cười đâu che được vết thời gian
Tiếng ve nao đâu chỉ vì tiếc Hạ ?
Lá xanh cành đâu chỉ bởi hoài Xuân
Trang điểm phấn son đâu chỉ vì trẻ lại
Chẳng qua lòng còn chút bâng khuâng.
GỬI THÁNG BẢY
Thơ: An Nguyên
Có những chiều trên phố biển mưa ngâu
Heo may thoảng chớm thu về dịu mát
Biển dậy sóng thoả đam mê dào dạt
Mãi yêu bờ dẫu cát trắng hoang vu
Núi xa xa thấp thoáng trải sương mù
Từng cơn gió hoài lãng du một thuở
Ngân nhạc khúc hôm nào còn dang dở
Giai điệu buồn như tình lỡ riêng ai
Lúc giao mùa phượng rủ cánh tàn phai
Mênh mông lắm muôn loài yêu đến lạ
Hương cây trái trĩu cành thơm ngọt quá
Hướng dương khoe vàng cả sắc thu ngời
Ngày nối ngày mây theo gió chơi vơi
Nơi xa ấy cánh chim trời có mỏi
Hoàng hôn tím bên sông thầm muốn hỏi
Nước xuôi dòng không biết vội về đâu
Tháng bảy về đời còn lắm bể dâu
Đêm trăng sáng canh thâu lòng trăn trở
Ôm mơ mộng rồi tự đành nhắc nhở
Ngủ đi mà...sao cứ nhớ người dưng!
***Chùm thơ xem nhiều: Những bài thơ tình sầu, thơ buồn dang dở, cô đơn với nỗi nhớ
THÁNG BẢY ANH VỀ
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh trở về đây.
Lòng đầy thương nhớ.
Ngập ngừng bước đi trên cỏ.
Ngắm những chùm hoa cháy đỏ hạ sang.
Bên cạnh gốc bàng.
Một hàng phượng thắm.
Khi xưa đôi mình say đắm.
Trong góc sân trường ngồi ngắm hoa rơi.
Nỗi nhớ chơi vơi.
Một thời áo trắng.
Tóc em vờn bay trong nắng.
Thích nhau nhiều mà sao chẳng nói ra.
Bẻ tặng nhánh hoa.
Người ta bối rối.
Nhận hoa ngượng ngùng bước vội.
Bao năm qua rồi như mới hôm qua.
Người đã đi xa.
Tình là dĩ vãng.
Không quên một thời lãng mạn.
Nơi sân trường cùng bè bạn bên nhau.
tháng 7 yêu thương (ảnh: internet) |
Thơ tình tháng 7 buồn của người con gái..
CHÍN BẬC EM CHỜ
Thơ: Dung Kim
Tháng bảy về Ngưu nhớ Chức đầy vơi
Ân tình đó một đời kia rơi lệ
Ai cũng hiểu xót lòng đau đến thế
Cuộc đời sao dâu bể đắng cay nhiều
Tháng bảy về hẹn sẽ tặng lời yêu
Mưa kia xoá những điều u buồn cũ
Chỉ còn lại biết bao lần nhắn nhủ
Ướt bờ môi rạng rỡ khép mi chờ
Tháng bảy về thoả khát những cơn mơ
Như lũ cuốn từng giờ lên mắt ngọc
Mình sẽ nhận ấm nồng như cơn lốc
Mặc đó mưa ngâu chín bậc nhớ dâng tràn.
Thơ ngắn viết về Tháng 7 với nỗi nhớ đong đưa..
THÁNG 7 VỀ
Thơ: Hân Gia
Tháng bảy về ngọn gió thoảng đong đưa
Em góp nhặt tình xưa còn lỗi hẹn
Khúc vọng cầu nợ duyên chưa trọn vẹn
Mối tình này e thẹn Gửi về anh
Tháng bảy này mưa nắng vẫn đang xen
Tình chức nữ ngưu lang thêm dào dạt
Để nụ hồng hương thơm còn ngan ngát
Cho tình mình sang sát bước vào thu ..
Bài thơ tình mưa tháng 7 với hoài niệm về cô gái ngày xưa..
TÌNH KHÚC BUỒN
Thơ: Phạm Văn Thúy
Tháng bẩy về mưa mãi không thôi
Ôi nhớ quá Chẳng thể nào quên được
Vẫn một mình tháng ngày này năm trước
Tôi thẫn thờ trông thấy bóng em qua
Một bóng hình người con gái thướt tha
Tà áo trắng nhìn về nơi xa thẳm
Ngước mắt cười khiến lòng tôi say đắm
Ánh mắt hiền trông thương quá đi thôi
Ôi cuộc đời đẹp quá em ơi
Tình người vẫn lặng thầm lưu luyến nhớ
Tình cảm mến khiến lòng tôi trăn trở
Cứ bồi hồi sao xuyến mãi trong tôi
Tháng bẩy về nhớ lắm người ơi
Chẳng còn gì để mà mong ngóng nữa
Chẳng còn ai để cho đi một nửa
Em với người về nơi ấy có vui không
Còn anh thì vẫn cứ đứng lặng trông
Ôm nỗi nhớ của một thời xa xưa ấy
Ở nơi đó liệu có còn ai thấy
Anh vẫn chờ đứng ngóng nhớ thương em..
xin chào tháng 7 (ảnh: internet) |
Bài thơ tháng 7 tình yêu rất hay của người con gái..
THÁNG BẢY RỒI!
Thơ: Nguyễn Thị Thắm
Tháng Bảy rồi anh còn nhớ hẹn xưa
Mình nắm tay dạo gót trên phố cổ
Hoa muồng vàng mùa này đang nở rộ
Cái nắng gắt gay cũng đã dịu đi nhiều!
Tháng Bảy rồi, anh còn nhớ lời yêu
Cây phượng già đã nhạt dần màu lửa
Lũ ve sầu gác đàn không hát nữa
Chắc uống say nên ngủ tự bao giờ!
Tháng Bảy rồi thành phố đẹp như mơ
Đêm lung linh, sắc đèn màu rực rỡ
Mảnh trăng đêm phải thẹn thùng bỡ ngỡ
Lấp sau tòa cao ốc giấu niềm riêng.
Tháng Bảy rồi nỗi nhớ cứ chung chiêng
Phố đông người mà lòng em quạnh quẽ
Ngắm Hồ Gươm chỉ mình em bóng lẻ
Ghế đá nào cũng rộn tiếng cười vui!
Tháng Bảy sang, Hạ sắp cạn ngày rồi
Sông Ngân Hà nối nhịp cầu Ô Thước
Chức Nữ, Ngưu Lang lại vui sánh bước
Anh có về dệt trọn ước mơ xưa?
Tháng Bảy rồi, trời khi nắng khi mưa
Nhưng tình em vẫn chẳng hề thay đổi
Yêu thương ơi, xin anh đừng gian dối
Góc phố quen vẫn đợi bước chân người!
Bài thơ tháng 7 hay dành tặng cho những cô gái sinh vào tháng 7...
THÁNG BẢY CỦA EM
Thơ: Phương Lý
Tháng bảy của em chạm cửa rồi đây
Cô gái mắt nâu, tóc gió thôi bay sinh một ngày rất nắng
Tuổi thơ em đi qua bao nhiêu mùa Ngâu ấm.
Vẫn ngạt ngào thơm chỉ hương sắc quê mình.
Tháng em sinh nắng sớm lúc bình minh
Nên nụ cười luôn tươi trên môi hồng em có
Chân thành đến ngu ngơ, thật tâm và khờ dại
Hóm hỉnh ngay lúc buồn và khóc chẳng bởi đau.
Cô gái tháng bảy ơi em đừng có lo âu
Trời thương nên những cô nàng luôn chan hòa mọi chốn
Bạn hiền gần bên chia vui buồn khuya sớm
Nữ nhi tháng bảy em cô gái sống rất tình.
Tặng cho em cô gái thức dậy trước bình minh
Rất nội tâm, tự tôn, biết quan tâm người khác
Chúc ngày em sinh trưởng thành từng thời khắc
Cứ mãi an nhiên, ấm áp, hạnh phúc như tháng của riêng mình.
Bài thơ tình hay với khung cảnh trời tháng 7..
CHỪNG THÁNG BẢY.!!
Thơ: Văn Ba Nguyễn
Chừng tháng bảy trời thay mùa nắng hạ.
Gió ngập ngừng mây nhả tiết thu rơi.
Chiều viễn phương dừng bước ở góc đời.
Lòng hiu hắt, chưa vơi buồn kỉ niệm.
Trong tâm khảm anh thương màu hoa tím.
Mỗi chiều buông sương kín lối nhau về.
Lời ngọt ngào từng câu nói tỉ tê.
Đừng lỗi hẹn, quên thề bay theo gió.
Anh trở lại ngôi trường xưa còn đó.
Nét tiêu sơ cây cỏ úa ven đường.
Đã lâu rồi em xa biệt cố hương.
Hỏi ai nhớ, ai thương mùa phượng vĩ.
Anh ray rức trong niềm đau thế kỉ.
Bởi một lần hương vị đắng bờ môi.
Chưa tạ từ..Em đã vội chia phôi.
Đau chiếc lá vàng rơi miền cô tịch.
Cơn gió nhẹ, tiếng mưa càng rã rích.
Gọi thời gian, níu lại bóng thiên đường.
Cho ta về qua lối mộng yêu thương.
Nhìn phượng đỏ sân trường năm tháng cũ..
tháng 7 mưa buồn (ảnh: internet) |
Bài thơ 8 chữ viết về tháng 7 với nỗi nhớ ngày xưa..
THÁNG BẢY ƠI!
Thơ: Tâm Nguyễn
Tháng bảy ơi ! lá rơi vào nỗi nhớ
Gió héo buồn làm rạn vỡ hồn yêu
Anh nhớ em khi bóng ngả về chiều
Người xa mãi để anh nhiều hoài vọng
Vườn yêu xưa hương trần thơm lắng đọng
Trái tim nồng tưởng chín mọng yêu thương
Em ở đâu hoa sữa tỏa ngát hương
Màu hoa trắng rải kín đường chờ đợi
Mình xa nhau vạn dặm trường vời vợi
Nỗi nhớ dài cứ buông sợi yêu thương
Tháng bảy mưa ngâu dai dẳng sầu vương
Em để lại bao canh trường hưu quạnh
Trời cuối thu cho lòng anh se lạnh
Sao tình mình lắm bất hạnh đắng cay
Chiều hoàng hôn anh nhìn đám mây bay
Lại mong ước mình đan tay chung bước
Bao giờ đây tình yêu em có được
Về bên nhau cho nước mắt thôi rơi
Tháng bảy qua đi lá rụng tả tơi
Mong ô thước bắc cầu nơi bến mộng
Anh bên em đi trong chiều gió lộng
Thương yêu ngập tràn ước mộng lứa đôi
Anh chờ em tháng bảy sắp qua rồi
Em về nhé tình nảy trồi hạnh phúc.
Bài thơ tháng 7 về mang theo mùa thu tới..
THÁNG BẢY VỀ
Thơ: Dương TATháng bảy về, mùa thu cũng theo về
Quê hương mình gió heo may đã thổi
Hơi sương lạnh khi màng đêm giăng lối
Ánh trăng non thơ thẩn đợi chờ ai ?!
Tháng bảy về nắng hạ cũng tàn phai
Áng mây trắng ngang trời trôi bảng lảng
Mưa ngập lối đã qua mùa khô hạn
Nước mênh mông sông cạn lại xuôi dòng .
Tháng bảy về có kẻ đợi bờ mong
Hoa cỏ may ven đường lên sắc tím
Em chưa về...gió lang thang tìm kiếm
Làm chạnh lòng con sóng vỗ chênh chao !
Trăng đêm nay lơ lửng ở trên cao
Vẫn còn khuyết khi nỗi lòng mong đợi
Đêm bơ vơ lá cành đưa tay với
Chạm làn sương ẩn hiện dáng thu xưa !...
THÁNG BẢY VỀ
Thơ: Đăng Vũ
Tháng Bảy về em lại nhớ anh
Kỷ niệm cũ tròng trành, đôi mắt em ngấn nước
Ngưu Lang - Chức Nữ còn có lời hẹn ước
Có Ô Thước kia để nối nhịp cầu
Còn chúng mình: Biết tìm nhau nơi đâu?
Chẳng lời hẹn nào cho chúng mình cam kết
Và rồi anh ra đi...: Trái tim em cũng chết.
Hết thật rồi những nhịp đập yêu thương
Ngâu soi gương mong móng đợi người tình
Em một mình giữa: mưa - anh và nỗi nhớ
Tháng Bảy về cho lòng ai cắc cớ:
Bởi vì đâu? hai đứa lỡ nhịp cầu....
thơ hoài niệm tháng 7 hay (ảnh: internet) |
NỖI NIỀM THÁNG BẢY
Thơ: Hồng NguyênTháng bảy về, Thu đã sang chưa
Mà dường nghe chiều nhuộm vàng nỗi nhớ
Trời tháng bảy mang nỗi buồn rất lạ
Luống cuống lìa cành, lá cũng xác xơ bay
Tháng bảy về bao hoài niệm dâng đầy
Người rẽ lối, bỏ chiều xưa bỡ ngỡ
Thì có thể chẳng bao giờ người hiểu
Lối mòn... đang cất giấu một lời ru
Tháng bảy về lòng nghe cứ chênh chao
Chưa vơi hết dòng lệ buồn mùa cũ
Tôi lơ đễnh bước sầu mang gót Hạ
Tháng bảy bâng khuâng...Tháng bảy lại về!
TỰ TÌNH THÁNG BẢY
Thơ: Hạ Lan Anh
Tháng bảy rồi thương nhớ lắm người ơi.
Thời gian vẫn cứ trôi sao vội vã .
Bóng hình anh xa xôi mà như lạ.
Kỉ niệm về nhung nhớ chẳng thể nguôi.
Tháng bảy rồi kỉ niệm vẫn đầy vơi.
Yêu thương cũng đã xa tầm tay với.
Tình chúng ta giờ đây chia hai lối.
Duyên không thành khắc khoải niềm nhớ ai.
Tháng bảy rồi hiu hắt hạt mưa bay.
Tự hỏi lòng ai còn quên hay nhớ.
Cuộc đời vẫn còn bao nhiêu chắc trở.
Luyến lưu gì khi kẻ ở người đi.
Tháng bảy rồi nước mắt lại chia ly.
Cầu Ô Thước xa xôi sao nuối tiếc.
Sông Ngân Hà người đi giờ tiễn biệt.
Mối chân tình em biết gửi vào đâu?
Tháng bảy rồi trời cũng đổ mưa Ngâu.
Em xuống phố mắt giăng sầu hẹn ước.
Không có anh chân cũng chẳng muốn bước.
Hạ đương nồng phượng nát cánh dưới mưa.
Tháng bảy rồi tự tình lại lối xưa.
Để anh cài tóc em bông hoa tím.
Cho nhớ nhung niềm đau như tắt lịm.
Tim vẫn hòa điệp khúc tháng bảy Ngâu.
TÌNH EM THÁNG BẢY
Thơ: Bảo Loan
Sang nhanh thế hỡi ơi tháng bảy
Để mưa về ướt mấy nhành hoa
Vô tình giọt rớt mắt ta
Nhoà bao thương nhớ đã xa cùng chàng
Mi ướt đẫm khẽ khàng lau vội
Buồn nhiều hơn mỗi lối ta về
Xoải chân dài bước lê thê
Còn đâu mộng ước tràn trề niềm vui
Bao kỉ niệm chôn vùi ngày ấy
Lại thoảng về nhiều vậy là sao
Hay vì tháng bảy hư hao
Để ngâu trải nhớ bước vào trong tim
Đôi lúc ngỡ đã chìm quên lãng
Phai nhạt rồi theo tháng năm kia
Mà đâu lại hiện rõ kìa
Dáng ai le lói trong tia nắng gầy
Gió hiu hắt mang đầy trăn trở
Để lòng hoài vướng nợ mắc duyên
Nổi trôi phận gái thuyền quyên
Chênh chao cả những ước nguyền, khát khao.
[Quang Anh - iini.net]