thơ 20-11 hay (ảnh: internet) |
THƠ 20-11: CHỮ CỦA THẦY
Thơ: Nguyễn Nhật
Thầy có dạy tôi rằng "Tiên Học Lễ"
"Hậu Học Văn" cứ thế phải trau dồi
Thời con nít bỏ ngoài tai...mặc kệ
Khiến tôi thường bị lắm trận đòn roi
Thầy tôi dạy chữ NHÂN là tính thiện
"Nhân Chi Sơ"...bản ngã của con người
Tâm kiên định giữa dòng đời vạn biến
Sự hung tàn, chỉ có hại mà thôi
Thầy luôn dạy sống sao cho đúng NGHĨA
Với cuộc đời...ân oán phải phân minh
Đừng thiên vị, ngả nghiêng về một phía
Biết xả thân khi thấy chuyện bất bình
Thầy đã dạy...người thanh cao giữ LỄ
Biết kính trên nhường dưới thật ân cần
Mang tình cảm đối nhân và xử thế
Chuyện vợ chồng luôn phải "kính như tân"
Thầy thường dạy...học hành cho có TRÍ
Hiểu nhiều điều sẽ tránh được chông gai
Tránh lầm lạc để đời không uổng phí
Giúp cho mình vững bước đến tương lai
Thầy cũng dạy đừng bao giờ bội TÍN
Chỉ một lần thì mọi chuyện sẽ hư
Điều tôi học của người Thầy đáng kính
Gấp vạn lần câu "Bán Tự Vi Sư " !
NGƯỜI LÁI ĐÒ THẦM LẶNG
Tác giả: Thái XuânNgôi trường thân yêu ngày xưa đây
Thấm thoát thoi đưa theo thời gian
Ơn sâu công thầy những kỷ niệm
Tóc xanh thầy cô điểm pha sương.
Như người lái đò trong thầm lặng
Chẳng quản vất vả bao gian nan
Ươm tri thức, âm thầm gieo mầm
Dậy thành người đàn em hôm nay..!
thơ chúc mừng ngày nhà giáo Việt Nam (ảnh: internet) |
CÔ THẦY TÔI
Tác giả: Giang PhúTrong trường vất vã dạy đàn con
Chẳng ngại gian lao quãng thân mòn
Ló sáng bình minh cơm mãi vội
Về đêm lịm tắt bữa chưa ngon
Âm thầm chỉ dẫn ơn luôn nhớ
Lặng lẽ khuyên răng nghĩa vẫn tròn
Áo đẫm mồ hôi toàn bụi phấn
Cô Thầy khổ nhọc tựa ngàn non.
NHỚ ƠN THẦY CÔ
Tác giả: Văn ThôngChèo lái đưa đò cặp bến sông
Thầy cô mang nặng trái tim nồng
Trồng người dạy chữ niềm say đắm
Mỗi chuyến đò qua thỏa nỗi lòng
Nhớ lắm ngày xưa tuổi học trò
Nhớ từng nét chữ các thầy cô
Mặc trời mưa nắng hay se lạnh
Lời giảng còn vang vọng tới giờ
Thế hệ chúng tôi nay đã lớn
Mỗi người mỗi việc gắng hoàn thành
Vẫn luôn canh cánh bao hoài niệm
Bài học năm nào thuở tuổi xanh ./.
THƠ LỤC BÁT NHỚ ƠN THẦY
Thơ: Phan Trung Trực
Thầy ơi mấy khúc đoạn trường
Trăm năm vẫn mãi tình thương cho trò.
Ngày đông lặng lẽ chuyến đò
Vừa chèo vừa lái đưa đò sang sông.
Thầy sống với bao bão giông
Khổ cam chịu đựng trong lòng thầy thôi.
Em đi đến hết cuộc đời
Trong tim vẫn mãi những lời khắc ghi.
THƠ LỤC BÁT NHỚ ƠN CÔ
Thơ: Phan Trung Trực
Tháng năm dãi nắng dầm sương
Cô nâng trọn bước con đường em đi.
Em và cô, nhớ những khi
Ân tình nghĩa nặng, khắc ghi trong lòng.
Xa quê, em gửi hoa đông
Về trong một phút, xa trong mấy lời...
Gửi cô một mái chèo đời
Chiếc thuyền vô địch trong trời bão giông….
thơ mừng ngày nhà giáo Việt Nam (ảnh: internet) |
TÂM SỰ CÙNG THẦY
Tác giả: Hoàng LêƠn bố mẹ sinh thành khó nhọc
Nghĩa cô thầy dạy học gian lao
Lời hay ý đẹp thầy trao
Chắp con đôi cánh bay vào tương lai
Trang vở cũ chưa phai màu thắm
Giáo trình xưa vẫn đậm ánh hồng
Thầy cô như lái đò sông
Cả đời giản dị một lòng hướng Nhân
Còn nhớ mãi khi nâng bài viết
Vẫn ghi hoài lúc luyện ghép câu
Tóc vương bụi phấn bạc màu
Mong đàn con nhỏ mai sau nên người
Chôn sâu dạ những lời thầy nói
Giữ kín lòng bao lỗi em mang
Một đời nhà giáo gian nan
Yêu nghề theo nghiệp không màng lợi danh.
MÃI NHỚ
Tác giả: Thành TuyênTháng mười một nhớ lắm những đam mê
Thuở ngày xưa thầy - trò còn chung lối
Đông sang rồi làm lòng ai bối rối
Chút hương đầu...thương nhớ tháng năm xưa
Đã trôi qua một thời nắng mưa
Tuổi học trò bao thơ ngây vụng dại
Dòng lưu bút còn in nhoè trang giấy
Của ai kia ? Như trách mắng vô bờ
Kỉ niệm ngày nào thoáng chợt giấc mơ
Làm ấm lại những mái đầu nhuốm bạc
Chút xuyến xao bồi hồi ngơ ngác
Trong tim mình khi thăm lại trường ơi!
Vẫn còn đây những hình ảnh mến thương
Bạn bè, thầy cô, trường xưa rêu phủ
Lời cô thầy say sưa, càng sâu lắng
Cho thế hệ học trò, chắp cánh bay xa...
Lời kính trọng xin gửi niềm thiết tha
Những nhớ thương về thầy cô, bè bạn
Sao kể xiết ơn "Mẹ hiền" dìu dắt
Kỷ niệm ngày nào...MÃI NHỚ LẮM THẦY CÔ!
THƠ LỤC BÁT NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20-11
Thơ: Ngọc Sơn
Mừng ngày Nhà giáo Việt nam
Chúng em xin hứa chăm ngoan nên người
Thầy cô luôn mãi rạng ngời
Trao dồi kiến thức cho đời hôm nay
Vững vàng nền tảng tương lai
Dựng xây đất nước ngày mai đẹp giàu
Ơn này luôn vẫn khắc sâu
Mừng ngày Nhà giáo thắm màu sắc hoa
Cô, thầy vẹn nghĩa thiết tha
Tỏa như tia nắng đậm đà yêu thương
Dù đi xa cách muôn phương
Nhưng lòng mãi nhớ mái trường thân yêu
Chúng em xin chúc thật nhiều
Mừng ngày nhà giáo bao nhiêu ân tình.
thơ hay ý nghĩa viết về thầy cô (ảnh: internet) |
TÌNH THẦY CÔ
Tác giả: Giáp DuyệtThầy cô nghĩa rộng tựa bầu trời
Tốt đẹp dành trò mãi chẳng vơi
Hạnh phúc do yêu nghề dạy trẻ
Gian nan bởi thích nghiệp trồng người
Đưa đò chỉ lối về muôn nẻo
Chở đạo tìm đường đến khắp nơi
Trọn kiếp quên mình vì giáo dục
Tình kia sao kể hết bằng lời.
THƠ 20-11: ƠN THẦY
Thơ: Việt Cường
Lòng ghi đậm tôn sư kính lão
Trí tạc sâu trọng đạo ơn thầy
Dạ không đổi, tâm chẳng lay
Trường xưa lớp cũ đong đầy nghĩa ân
Khai nét viết tinh thần giữ vững
Tạo đường đi cảm hứng tuôn trào
Dù khổ cực, vẫn thanh cao
Lễ đền ơn trả khắc vào trái tim
Đi muôn nẻo nhớ tìm nguồn cội
Đến mọi nơi đừng chối ngọn ngành
Tình nồng thắm, nghĩa ngát xanh
Công thày dưỡng dục lòng thành khắc ghi.
THƠ 20-11: ĐỨA HỌC TRÒ
Thơ: Nguyễn Nhật
Đứa học trò yên lặng đứng bên Thầy
Ông ngồi tựa tấm thân gầy mệt nhọc
Vào lưng ghế cũ mèm sơn đã tróc
Hướng ra ngoài cặp mắt ngó trời mây
Mắt đỏ hoe, trò lặng ngắm ông Thầy
Tay vuốt nhẹ khi ông ho khúc khắc
Vừa lẩm nhẩm, đôi khi đầu gục gặc
Đứa học trò cứ dạ dạ, vâng vâng
Chợt thấy ông có một thoáng vui mừng
Như mãn nguyện điều gì tâm đắc mãi
Khi nhìn đứa học trò hay ghé lại
Mỗi lần thăm...lí nhí chuyện trên đời
Vẫn như xưa...cái thuở học i tờ
Vẫn ấp úng khi Thầy nghiêm khắc hỏi
Vẫn sợ sệt như đang còn mắc lỗi
Đứa học trò...dù tóc đã...hoa râm !
thơ hay ngày 20-11 (ảnh: internet) |
THƠ LỤC BÁT: THẦY TÔI
Thơ: Phong Hàn
Thầy tôi có nét già rồi
Không còn khỏe mạnh như thời đã qua
Giờ đây tóc muối sương pha,
Bao năm bục giảng... trắng ngà, phấn bay!
Cho em kiến thức đong đầy
Hành trang nâng bước ...vòng tay vào đời
Em đi khắp bốn phương trời
Còn vang vọng mãi những lời thầy yêu !
Trường xưa thăm lại một chiều,
Sân trường vắng vẻ, phượng liêu xiêu buồn!
Tơ trời ai vãi vấn vương ?
Có người trò cũ, thầm thương nhớ thầy....
THƠ 20-11: LỜI CHÚC
Thơ: Hương Vang
Gửi lời chúc tới thầy cô giáo
Người chèo thuyền chở Đạo sang sông
Bao năm chăm bón vườn hồng
Chờ ngày ra nụ trổ bông thơn lừng
Ngày kỷ niệm tưng bừng khắp phố
Mọi con đường đại lộ nở hoa
Ơn thầy nghĩa tựa công cha
Rèn từng con chữ để mà lớn khôn
Bao ngày tháng văn ôn võ luyện
Dốc sức mình với chuyến đò ngang
Bốn mùa mưa gió chẳng màng
Sớm khuya vẫn lật từng trang sử đời
Chồng giáo án là lời tâm huyết
Trọn một đời truyền hết sức tâm
Ngày đêm đèn sách âm thầm
Đưa đàn con trẻ sánh tầm năm châu
Cho đất nước một màu tươi sáng
Cho cuộc đời những áng hùng ca
Cho thêm cuộc sống chan hòa
Cho đời đẹp những bông hoa đủ màu
Công ơn ấy biển sâu nào sánh
Núi non nào vai gánh tri ân
Hết cho tất thảy một lần
Công thầy cô dạy cán cân nào bằng
Lời chúc muộn vầng trăng sáng tỏ
Cùng thời thơ kèm bó hoa tươi
Hương Vang xin gửi tới người
Thầy cô lời chúc sáng ngời niềm tin.
BÀI THƠ: ƠN THẦY CÔ GIÁO
Thơ: Chử Văn Hòa
Thầy cô giáo những người vĩ đại
Suốt cuộc đời chèo lái con đò
Mặc cho sóng lớn bão to
Chở thuyền kiến thức dạy cho mọi người
Bao thế hệ nụ cười tươi mãi
Ơn thầy cô mang lại tình đời
Học ăn học nói học chơi
Bi bô trẻ nhỏ dưới trời yêu thương
Thầy cô dạy khiêm nhường nhân ái
Kiến thức này vững trãi niềm tin
Để trò như những cánh chim
Mang theo nhân đức bay tìm tương lai
Để cuộc sống ngày mai rực sáng
Vững bước đường theo Đảng quang vinh
Xây dựng bảo vệ nước mình
Tương lai dân tộc chí tình vẹn lâu
Thầy cô giáo ghi câu Bác dạy
Đất nước mình trông cậy thầy cô
Mười năm trồng được cây to
Trăm năm dân tộc phải lo trồng người
Ngày nhà giáo 20/11
Ơn thầy cô khắc cốt ghi lòng
Tặng thầy cô những bông hồng
Cảm ơn người đã vun trồng tương lai.
thơ tặng thầy cô nhân ngày 20-11 (ảnh: internet) |
TRI ÂN THẦY CÔ
Thơ: Quốc Phương
Bao nhiêu thế hệ thành người
Đều qua nét chữ đầu đời cô cho
Nếu không người lái con đò
Không thầy cô dạy đố trò làm nên
Thành người ơn nhớ đáp đền
Công lao dạy dỗ..đâu quên tình thầy
Hiến Chương Nhà Giáo vui thay
Bó hoa tươi thắm tỏ bày tôn vinh
Lời trao gửi chút tâm tình
Thầy cô cùng với gia đình an khang
Sức cùng tâm trí vững vàng
Trồng người sự nghiệp thênh thang dòng đời.
Quang Anh tổng hợp
Kính chúc thầy cô luôn dồi dào sức khỏe! :)
Nhớ lại lúc học hành thưở bé
Sau nghỉ hè gặp lại bạn bè
Nào là áo mới cùng khoe
Nào sách, nào bút…ai chê được gì
Điều sướng nhất, cần chi suy nghĩ
Ngày khai trường, năm học bước đi
Bao nhiêu kỷ niệm tức thì
Hiện trong trí nhớ những khi tựu trường
Ngồi nhớ lại: thầy cô thương mến
Có ngày nay, ơn ấy nào quên
Cuộc đời sóng gió bao phen
Thầy cô dạy dỗ mới nên thành người
Nhìn các cháu, thời nay sướng quá
Lớp đẹp, trường to, lại gần nhà
Tựu trường, náo nức điểm qua
Các cháu trông ngóng ngày ra tựu trường
Chắc đông quá, nhiều nơi phải nghỉ
Lớp mười người được chỉ định đi
Ở nhà cháu biết làm gì
Cứ ngồi tưởng tượng ngày đi tựu trường
Nếu thầy cô biết thương lũ trẻ
Ngày tựu trường chẳng để cháu về
Tập trung kể chuyện cháu nghe
Cũng là thu xếp mọi bề ấm êm
Ngày tựu trường bao em chờ đợi
Vì các em, vì bởi cuộc đời
Ai qua tuổi trẻ con người
Vô cùng yêu lắm cái thời học sinh.
TÂM TÌNH CÔ GIÁO
Tùng tùng tùng tùng...
Tiếng trống trường
Ngân vang trong nắng sớm
Thế là đã hết một mùa hoa phượng
Cô đến trường trong tà áo màu xanh
Tóc cắt ngang vai cặp táp sách bên mình
Trang giáo án còn thơm mùi mực
Có phải suốt đêm qua cô thao thức
Nghĩ về ngày khai trường hôm nay!?
Đàn chim năm rồi cô chắp cánh bay
Tới mọi phương trời Tổ quốc
Trong bão táp chân có còn vững bước
Trên con đường còn lắm chông gai?
Cô vần dõi theo em từng tháng, từng ngày
Bao nhiêu trò là bấy nhiêu nỗi nhớ!
Và sáng nay cánh cổng trường rộng mở
Những cánh chim non từ muôn ngả tụ về
Đây tốp nữ sinh như đàn thiên nga
Kia tốp nam sinh như chim sáo sậu
Ơi tất cả các em yêu dấu
Hãy vào đây ta hát lên nào...
Kể từ nay năm học mới bắt đầu
Lại vắt óc giải những bài toán khó
Những áng văn chương
Những phương trình đồ thị
Những trang sử vẻ vang chấn động địa cầu...
Cô sẽ dậy các em từng chữ, từng câu
Từng cử chỉ, từng lời ăn tiếng nói.
Cô biểu dương em nào học giỏi
Dìu dắt em hoàn cảnh khó khăn,
Em lười học, em còn nghịch ngợm...
Bằng tất cá tấm lòng thương mến
Bằng lương tâm trách nhiệm người thầy
Để các em lại cất cánh bay
Như bao thế hệ đàn anh đi trước.
Nào các em ta bước vào học
Như bước vào ngày hội rợp cờ hoa...
GIÁO VIÊN
Thầy cô đã dạy chúng ta.
Biết bao kiến thức để ra ngoài đời.
Phải luôn luôn biết nghe lời.
Những ai nói đúng cho đời đẹp tươi.
Phải luôn nở những nụ cười.
Khi vô tình học những lời nói hay.
Biết luôn góp sức, chung tay.
Góp phần xây dựng tương lai rạng ngời.
....thế nhưng ...
Thầy cô có nỗi khổ riêng.
Nhưng không ai biết, ngả nghiêng với đời.
Thế nhưng luôn biết buông lời.
Làm cho người khác thấy đời đẹp tươi.
.... Một người...
Biết ơn ghi tạc những gì?
Thầy cô dạy dỗ từ khi thiếu thời.
Cố luôn làm tốt những lời.
Thầy cô đã dạy cho đời đẹp tươi!!!
TRỒNG NGƯỜI
Con người cuộc sống hư vô
Công cha nghĩa mẹ điểm tô hình hài
Thời gian khắc khoải dũa mài
Công ơn dạy dỗ cô thầy không phai
Quê hương đất nước ngày nay
Nuôi ta khôn lớn thành tài tương lai
Dù cho gian khổ còn dài
Sức bền chí lớn ..sánh vai quật cường
Việt Nam anh dũng phi thường
Con Rồng đất Việt.. con đường vinh quang
NGƯỜI THẦY
Có một người đứng trên bục giảng.
Truyền kiến thức đi đến muôn nơi.
Người không có phút nghỉ ngơi.
Dạy từng dòng chữ, dạy đời thêm xuân.
Ân cần, chỉ bảo từng đứa trẻ.
Phải như thế này, làm thế kia.
Dậy thì sớm, thức thì khuya.
Để mang kiến thức sẻ chia cho đời!!!
CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20-11
NHỚ ƠN THẦY CÔ MÃI MÃI
CHÚC sức khỏe các thầy cô
MỪNG vui đất nước nức nô đón chào
NGÀY lễ rộn dịp biết bao
NHÀ trường như hội xôn xao nghĩa tình
GIÁO viên cùng với học sinh
20 tháng 11 ân tình vấn vương
NHỚ người gieo hạt mầm thương
ƠN sâu nghĩa nặng muôn phương trong đời
THẦY công như núi cao vời
CÔ như biển sóng ngoài khơi chất chồng
MÃI còn lưu giữ trong lòng
MÃI ghi trong dạ mênh mông vĩnh hằng
CẢM nhớ ơn Người khắp rẻo xa
Mì khoai bắp độn biếu đâu quà
Đơn sơ lớp dột tranh tre lá
Giản dị trường xiêu gỗ nứa chà
Đám trẻ thơ ngây rèn nét lạ
Thầy cô đỉnh đạt dạy khuôn hoa
Vùng cao lánh bỏ nơi nhàn hạ
Vất vả không sờn dạ thiết tha!
Vất vả không sờn dạ thiết tha
Non cao suối vắng chọn quê nhà
Thành đô chúc lễ phong bì tạ
Rẻo vắng mừng thầy bắp chuối đa
Ánh mắt thay quà vui vạn tả
Môi cười gởi ý rạng ngàn hoa
Trăm năm hạt giống Nhân mầm lạ
Cảm nhớ ơn Người khắp rẻo xa
(Cư Nguyễn)
Cô giáo tôi nay đã già rồi
Vào cái tuổi quên nhiều hơn nhớ.
Nhưng với học trò vùng quê một thuở
Chẳng hề phai trong tâm trí của cô.
Có đứa ngày nào nhút nhát ngây thơ
Nay trưởng thành làm ông giám đốc.
Có đứa đụng lỗi lầm là khóc
Nay thành giáo sư đứng giữa giảng đường.
Khi lớn lên mỗi đứa một phương,
Đứa thừa thải những điều may mắn,
Đứa bươn chải giữa dòng đời lận đận,
Như con thuyền giữa sóng gió đại dương.
Nhắc đứa nào cô cũng thấy thương,
Mong đứa hẩm hiu cũng có ngày thành đạt.
Như nhà nông bỏ công gieo hạt
Cứ đợi hoài mùa vụ sai bông.
Cô giáo tôi người nhân hậu bao dung,
Ngồi nhớ hết những học trò ngày trước.
Gần cuối đời, cô chỉ một điều mong ước
Đừng đứa nào mang tiếng kẻ bất nhân.
(Trần Ngọc Hòa)
Thầy ơi đưa khách sang sông
Chỉ mong trò được thành công cuộc đời
Bao nhiêu ân đức của người
Xin ghi trong dạ những lời thầy trao
Cô ơi nghĩa lớn ngọt ngào
Khác chi dòng suối dạt dào yêu thương
Dù cho đi trọn con đường
Tình con vẫn sẽ vấn vương hỡi thầy
Phải chăng là một đám mây
Tôn sư trọng đạo là đây ân tình
Thầy ơi ghi khắc bóng hình
Cô ơi muôn thuở bình minh ấm nồng
Con là công chúa má hồng
Bình minh chiếu rạng phiêu bồng lời thơ
Thầy cô có phải giấc mơ
Cho con hạnh phúc đợi chờ vinh sang
Thưa thầy giớ sách ngàn trang
Mà con như thấy mênh mang chân trời
Cầu thầy sống đến trọn đời
Cô ơi con gởi muôn lời đậm sâu
(Nguyen Thu Trang)
NHỚ hoài hạnh đức của cô thầy
ƠN nghĩa thật là đáng quí thay
THẦY dạy trò ngoan tròn hiếu thảo
CÔ dìu trẻ dại vẹn hiền ngay
NHÂN sinh hiển đạt ghi ơn ấy
NGÀY tháng thành danh nhớ nghĩa này
NHÀ nước hằng lưu ngày kỷ niệm
GIÁO khuyên hậu học nhớ cô thầy.
(Mai Chất)
ƠN THẦY
Mái tóc bạc màu bởi nghĩ suy
Vầng chán nhăn nheo cũng chỉ vì..!
Thương đàn trò nhỏ còn vụng dại
Làm sao để chúng vững bước đi..!
Lưu tâm lo lắng bao mùa thi
Thầy thức trọn đêm soạn những gì
Giáo trình ,phương án ôn và luyện
Toán văn , sử địa,lý sinh kỳ.
Mỗi năm thầy trò lại chia ly
Chẳng mong trò nhớ lại tìm về
Sáu mươi xuân đã dành qua nửa
Để lại cho đời những nghĩ suy.
Theo thầy học đạo thủa thiếu nhi
Ghi tâm khắc cốt một lời thề
Công thành danh đạt lòng luôn hướng
Ơn thầy cô dưỡng tuổi còn mê.
P/s: Học trò xin gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến các thầy cô giáo nhân ngày lễ 20/11
Xin gửi đến thầy cô sự biết ơn lòng kính trọng nhất của Dĩ vãng.
Ngày 20-11 sắp đến rồi
Lòng bồi hồi tưởng nhớ thầy cô
Người dày công vun trồng dạy dỗ
Dạy từ bước đi ,từng nét chữ
Dạy cho tôi nhan cách con người...
Tuy xa cách hiếm khi găp lại
Hình ảnh thầy cô vẫn không mờ
Cha mẹ sinh ra và nuôi dưỡng
Thày cô cho sự nghiêp thành danh
Ơn thày cô nguyện xin ghi tạc
Lời thày cô dạy mãi không quên.
Tỏ tấm lòng ơn thày cô dạy
Đóa hoa tươi rạng rỡ kinh dâng
Hình ảnh thày cô như hoa nở
Mùa xuân mang sự sống cho đời.
Mái trường ngày ấy khắc dấu vào tôi
Vượt núi băng rừng suối khe chắn lối
Lớp học đơn sơ nứa tranh đan vội
Bàn ghế gập ngềnh xiêu vẹo rụng rơi.
Thương quá đàn em chẳng nói thành lời
Gieo cấy niềm tin từng đôi mắt trẻ
Giáo án ân cần nguyện gieo thế hệ
Gom chút sức mình vì một ngày mai.
Mỗi ngày đến trường trong nỗi mệt mài
Dạy bảo ân cần đánh vần luyện chữ
Con số nhọc nhằn đầu tiên khắc giữ
Bài toán lớn dần từ số một, hai...
Mười mấy năm qua đâu phải là dài
Lớp lớp đàn em nở hoa kết trái
Lòng ấm niềm vui mỗi khi nhìn lại.
Yêu lắm con đường dù lắm chông gai.
Viết văn Nguyễn Du tháng 8/ 2014
BÀI THƠ: NGƯỜI LÁI ĐÒ
(Kỷ niệm năm học mới 2014...Để nhớ một thời đáng nhớ! )
Trái tim nhỏ nhưng mộng đời ta lớn,
Viên phấn vàng đã vẽ mấy mươi năm.
Những chồi non, men theo bước âm thầm,
Và tất cả đã thành mầm vui sống.
.............................................................
Ba mươi hai năm đứng trên bục giảng,
Ta làm lái đò đưa khách sang sông.
Vun quén mai sau những đóa xuân hồng.
Cho đất nước nhiều ước mong thế hệ
Ba mươi hai năm khì là cô giáo trẻ,
phận đưa đò trên đất mẹ thân yêu.
Với tháng năm ta hiểu thật nhiều điều,
Đem kiến thức dệt thêu hoa gấm Việt.
Nụ tầm xuân ấp ôm bao tha thiết,
Trải tình yêu và hiểu biết cho em.
Những học sinh theo năm tháng nhiều thêm,
Ta không thể nhớ em là thứ mấy?
Dòng đời trôi và vẫn trôi như vậy,
Có môt điều ta thấy ở tương lai,
Những mầm non được chăm chút tháng ngày,
Đã có những... anh tài hoa gấm Việt.
Thời gian trôi vẫn trôi qua biền biệt,
Người đưa đò.. đã bao khách sang sông.
Theo tháng năm vẫn ghi nhớ trong lòng,
Làm nghề giáo chẳng mong gì hơn thế!!!
Những bài thơ viết về mái trường xưa (20/11)
Công cha nghĩa mẹ ơn thầy
Nuôi con khôn lớn đến ngày hôm nay
Cha cho sức khỏe mỗi ngày
Mẹ nuôi con lớn tràn đầy yêu thương
Thầy cô dẫn tới con đường
Mở mang trí tuệ sáng gương tâm hồn
Bôn ba khắp nẻo khắp nơi
Lời thầy vang vọng suốt đời không quên
Nên người tâm tính luyện tài
Thầy cô dìu dắt miệt mài tháng năm
Thầy cô như ánh trăng rằm
Niềm tin vững bước âm thầm sáng soi
Hỏi ai trả nổi ơn thầy
Nên người có ích ơn thầy cô mong.
(Hoàng Trọng Lợi)
(Bài thơ viết tặng các nhà giáo đã nghỉ hưu)
Sang sông bao lớp người đi
Con đò ông lái chẳng nề sớm trưa
Không ngần sợ ngại nắng mưa
Ra tay chèo lái đò đưa giúp đời
Công ông chẳng nói hết lời
Lòng ông lái sướng khi người thành danh
Đời ông chỉ mãi quẩn quanh
Tay chèo mái đẩy đưa nhanh chuyến đò
Chiều nay bến vắng câu hò
Con đò vắng bóng ông dò lòng sông
Thay ông đã có người trông
Con đò tiếp nối đời ông chở người
Còn ông đã mãn nguyện rồi
Tháng năm vui trẩy ngược xuôi theo dòng
Ông về vui với xóm cùng
Hàn huyên bè bạn cho lòng giải khuây
Đêm trăng cạn chén vơi đầy
Tìm vần thơ viết vui vầy bốn phương
Rừng cây hoa nở tràn hương
Có công ông lái ươm trồng thời qua.
(Chieu Nguyen Van)